Tóm tắt truyện ngắn Ông già và biển cả
Tham khảo những bài văn mẫu hay tóm tắt nội dung truyện ngắn Ông già và biển cả của nhà văn Hê-minh-uê.
Đề bài: Tóm tắt truyện “Ông già và biển cả” của nhà văn Hê-minh-uê.
***
Bài văn tóm tắt ngắn gọn nhất tác phẩm Ông già và biển cả
“Ông già và biển cả” là tác phẩm tiêu biểu cho nguyên lý “tảng băng trôi” của Hêminguê. Nhân vật chính của tác phẩm là một ông già đánh cá ở vùng nhiệt lưu, Xanchiagô. Ông lão luôn mơ về thời trai trẻ với đại dương và những đàn sư tử… Đã tám mươi tư ngày lão không kiếm được con cá nào cả, chú bé Manôlin, người bạn đường duy nhất của lão, không được bố mẹ cho đi theo lão nữa. Ông lão phải đi biển một mình và lão đã gặp một con cá kiếm rất lớn. Sau một cuộc chiến đấu dũng cảm và vất vả lão đã làm con cá bị thương. Trên đường đưa con cá vào bờ, lão đã phải chiến đấu với đàn cá mập hung dữ để giữ con cá nhưng không được. Vào đến bờ, lão kiệt sức và con cá kiếm chỉ còn trơ lại bộ xương. Cậu bé Manôlin cùng bạn chài chăm sóc ông lão. Trong lều “ông lão ngủ thiếp” và “lại mơ về những con sư tử”…
Đoạn trích Đương đầu với đàn cá dữ thuộc phần cuối tác phẩm, miêu tả trận chiến đấu ác liệt, giữa ông lão với đàn cá mập để giữa con cá kiếm – con cá lớn mà lão hằng mơ tưởng. Cuộc chiến diễn ra vào lúc nửa đêm, khi ông lão đã bị thương và xây xát khắp cơ thể. Lão đã kiệt sức vì phải trải qua ba ngày đêm vật lộn với đàn cá dữ. Tình thế gần như vô vọng nhưng ông lão vẫn chiến đấu rất kiên cường, dù đơn độc. Và khi biết mình đã thất bại ông lão vẫn chấp nhận rất nhẹ nhàng “Đơn giản làm sao khi bị đánh bại” và nhận ra lí do thất bại là “Ta đã đi quá xa”. Qua đoạn trích, hình tượng nghệ thuật về những con người bình thường nhưng kiên cường và đầy khát vọng chinh phục đã được thể hiện qua ông già Xanchiagô. Tác giả muốn nói rằng thất bại trong cuộc đời mỗi con người là điều không thể tránh khỏi, đồng thời ca ngợi tầm vóc lớn lao của con người.
Những bài văn mẫu tóm tắt truyện Ông già và biển cả ngắn gọn và đầy đủ ý
Bài tóm tắt 1:
Lão chài Xan-chi-a-gô sống cô độc trong một túp lều trên bờ biển ngoại ô thành phố La-ha-ba-na. 84 ngày đêm ra khơi gặp vận xúi, đi đi về về chẳng câu được một con cá nào. Lần này ông lại ra khơi chỉ có một mình đưa thuyền đến tận vùng Giếng Lớn nơi rất nhiều cá. Buông câu từ sáng sớm, mãi đến non trưa phao câu mới động đậy. Cá mắc câu kéo thuyền chạy. Lão gò lưng, gập mình kéo lại. Từ trưa tới chiều, rồi một ngày một đêm nữa trôi qua. Bàn tay bị dây câu cứa rách nát ứa máu. Không một mẩu bánh mì vào bụng. Chân tê dại, tay trái bị chuột rút, mệt lả nhưng lão không chịu buông tha: “Mình sẽ cho nó biết sức con người có thể làm được gì và chịu đựng được đến đâu!”. Sang ngày thứ 3, cá đuối dần, lão chài dùng lao đâm chết cá, buộc cá vào đuôi thuyền, hân hoan trở về bến. Con cá nặng độ 6 – 7 tấn, dài hơn con thuyền câu của lão độ 7 tấc. Trong màn đêm, đàn cá mập đuổi theo chiếc thuyền câu, lăn xả vào đớp và rỉa con cá kiếm. Lão chài dùng mái chèo quật tới tấp vào đàn cá dữ trong đêm tối. Khi lão Xan-chi-a-gô về tới bến, con cá kiếm chỉ còn trơ lại bộ xương. Lão nằm vật ra lều ngủ thiếp đi, “mơ thấy đàn sư tử”. Sáng hôm sau, cậu bé Ma-nô-lin chạy sang lều rồi đi gọi bạn chài đến săn sóc ông lão.
Bài tóm tắt 2:
Nhân vật trung tâm của tác phẩm là Xan-ti-a-gô – một “ông già” đánh cá người Cuba, 74 tuổi. Suốt 84 ngày liền, ông lão không bắt được một mống cá nào, dân làng chài cho rằng lão đã “đi đứt” vì vận rủi. Cậu bé Ma-nô-lin cũng bị cha mẹ không cho đi câu chung với lão nữa.
Vào ngày thứ 85, lão quyết định ra khơi trước khi trời sáng. Lần này lão đi thật xa, đến tận vùng Giếng Lớn. Khoảng trưa, một con cá lớn cắn câu, kéo thuyền về hướng tây bắc.
Sáng ngày thứ hai, con cá nhảy lên. Đó là một con cá kiếm, lớn đến nỗi trước đây lão chưa từng nhìn thấy. Con cá lại lặn xuống, kéo thuyền chạy về hướng đông.
Sang đến ngày thứ ba, con cá bắt đầu lượn vòng. Dù đã kiệt sức, lão kiên trì thu ngắn dây câu, rồi dốc toàn lực phóng lao đâm chết được con cá, buộc nó vào mạn thuyền dong về. Nhưng chẳng bao lâu nhiều đàn cá mập đánh hơi được đã lăn xả tới. Từ đó đến đêm, lão lại đem hết sức tàn chống chọi với lũ cá mập – phóng lao, vung chày, thậm chí dùng cả mái chèo để đánh, giết được nhiều con, đuổi được chúng đi, nhưng lão biết con cá kiếm của mình chỉ còn trơ lại một bộ xương.
Đến khuya, đưa được thuyền vào cảng, về đến lều, lão vật người xuống giường và chìm vào giấc ngủ, rồi mơ về những con sư tử.
——————————————————————–
» Xem thêm:
-
Văn mẫu phân tích ông lão trong Ông già và biển cả
-
Nguyên lý tảng băng trôi trong Ông già và biển cả