Mở và kết bài tác phẩm Người lái đò sông Đà hay nhất
Tuyển chọn mở bài và kết bài Người lái đò sông Đà của Nguyễn Tuân hay nhất dành cho các em tham khảo để dẫn dắt mạch nội dung vào chủ đề bài phân tích của mình tốt nhất
Để viết được một mở bài và kết bài Người lái đò sông Đà hay thì việc đầu tiên các em cần ghi nhớ những thông tin chính về tác giả cũng như tác phẩm Người lái đò sông Đà của Nguyễn Tuân.
Gợi ý các cách mở bài Người lái đò sông Đà đạt điểm cao
Để viết được một mở bài Người lái đò sông Đà hay và hấp dẫn, các em cần phải xác định được hướng tiếp cận của bài văn. Dưới đây là một số gợi ý cho phần mở bài với các hướng tiếp cận khác nhau:
1. Mở bài trực tiếp
– Giới thiệu chung: Bắt đầu bằng cách giới thiệu khái quát về tác phẩm “Người lái đò sông Đà” và tác giả Nguyễn Tuân, khẳng định vị trí của tác phẩm trong nền văn học Việt Nam.
Ví dụ: “Người lái đò sông Đà” là một trong những tác phẩm xuất sắc của nhà văn Nguyễn Tuân, thể hiện rõ nét phong cách tài hoa, uyên bác và sự độc đáo trong cách nhìn nhận con người và thiên nhiên.
– Giới thiệu về hình tượng người lái đò: Đi thẳng vào phân tích, giới thiệu về hình tượng trung tâm của tác phẩm – người lái đò sông Đà, nhấn mạnh phẩm chất và vẻ đẹp của ông.
Ví dụ: Giữa thiên nhiên hùng vĩ và dữ dội của dòng sông Đà, hiện lên hình ảnh người lái đò – một ông lão dạn dày kinh nghiệm, gan dạ và đầy bản lĩnh, trở thành biểu tượng cho vẻ đẹp của con người lao động Việt Nam.
2.
Mở bài gián tiếp
– Mở bài bắt đầu với hình ảnh thiên nhiên sông Đà: Tả cảnh sông Đà hùng vĩ, dữ dội nhưng cũng đầy thơ mộng, từ đó dẫn dắt đến hình ảnh con người lao động trên dòng sông ấy.
Ví dụ: Dòng sông Đà cuồn cuộn chảy giữa núi rừng Tây Bắc, khi hiền hòa, thơ mộng, lúc lại dữ dội, hung tợn. Trên dòng sông ấy, những người lái đò vẫn ngày đêm miệt mài, đương đầu với sóng gió để mưu sinh.
– Có thể mở bài bằng một câu hỏi, trích dẫn: Khơi gợi sự tò mò, suy ngẫm về con người lao động, về cuộc sống trước thiên nhiên hùng vĩ.
Ví dụ: “Cuộc sống là một dòng sông” – dòng sông ấy có khi êm đềm, phẳng lặng nhưng cũng có lúc đầy thác ghềnh, sóng gió. Và con người, với bản lĩnh và nghị lực của mình, vẫn luôn vững tay chèo lái con thuyền cuộc đời vượt qua mọi thử thách. Hình ảnh người lái đò sông Đà trong tác phẩm cùng tên của nhà văn Nguyễn Tuân chính là biểu tượng cho vẻ đẹp ấy.
3. Mở bài kết hợp các yếu tố miêu tả, biểu cảm, tự sự
– Tả cảnh sông Đà và miêu tả, ca ngợi người lái đò: Sử dụng ngôn ngữ giàu hình ảnh, cảm xúc để tái hiện khung cảnh sông Đà và vẻ đẹp của người lái đò.
Ví dụ: Bọt tung trắng xóa, nước réo ầm ầm, những con thác dữ dội gầm gào thách thức. Giữa khung cảnh hùng vĩ và đầy hiểm nguy ấy, người lái đò vẫn bình tĩnh, gan dạ, điều khiển con thuyền vượt qua ghềnh thác. Ông là người nghệ sĩ tài hoa trên sông nước, là biểu tượng cho sức mạnh và vẻ đẹp của con người lao động.
4. Mở bài phân tích về nghệ thuật xây dựng nhân vật
– Giới thiệu chung và dẫn dắt vào nhân vật: Khái quát về tác phẩm và tác giả, sau đó dẫn dắt vào việc phân tích nhân vật người lái đò sông Đà – trung tâm của tác phẩm.
Ví dụ: “Người lái đò sông Đà” của Nguyễn Tuân không chỉ là bức tranh thiên nhiên hùng vĩ mà còn là bản hùng ca về con người lao động. Trong đó, hình tượng người lái đò hiện lên như một điểm sáng, khắc họa rõ nét tài năng nghệ thuật bậc thầy của Nguyễn Tuân trong việc xây dựng nhân vật.
– Nhấn mạnh vào đặc điểm nổi bật của nhân vật: Đi thẳng vào phân tích, làm nổi bật phẩm chất, tính cách của người lái đò.
Ví dụ: Dũng cảm, mưu trí, tài hoa và mang đậm chất sử thi, người lái đò sông Đà trở thành biểu tượng cho vẻ đẹp của người lao động Việt Nam, thể hiện sự am hiểu và ngợi ca của Nguyễn Tuân dành cho con người vùng cao Tây Bắc.
5.
Mở bài phân tích về nghệ thuật miêu tả thiên nhiên
– Tả cảnh sông Đà và dẫn dắt vào nghệ thuật miêu tả: Mở đầu bằng cách tái hiện vẻ đẹp vừa hùng vĩ, vừa thơ mộng của dòng sông Đà, từ đó dẫn dắt đến việc phân tích nghệ thuật miêu tả thiên nhiên tài tình của Nguyễn Tuân.
Ví dụ: Sông Đà hiện lên trong tác phẩm của Nguyễn Tuân vừa dữ dội, hung bạo như một con “thủy quái”, lại vừa trữ tình, thơ mộng như một bức tranh thủy mặc. Bằng tài năng quan sát tinh tế và ngôn ngữ giàu hình ảnh, Nguyễn Tuân đã khắc họa thành công vẻ đẹp thiên nhiên Tây Bắc, góp phần làm nên sức hấp dẫn cho tác phẩm.
– Nhấn mạnh vào mối quan hệ giữa thiên nhiên và con người: Khẳng định vai trò của thiên nhiên trong việc làm nổi bật vẻ đẹp của con người lao động.
Ví dụ: Thiên nhiên không chỉ là phông nền mà còn tham gia vào diễn biến, tạo nên những thử thách để con người thể hiện bản lĩnh, trí tuệ và sức mạnh của mình. Sông Đà trong tác phẩm của Nguyễn Tuân chính là một nhân vật như thế, góp phần tạo nên bản hùng ca về người lái đò – một người lao động bình dị mà phi thường.
6.
Mở bài phân tích về phong cách ngôn ngữ
– Giới thiệu về phong cách ngôn ngữ của Nguyễn Tuân: Nêu khái quát về phong cách ngôn ngữ độc đáo, tài hoa của Nguyễn Tuân, sau đó dẫn chứng vào tác phẩm “Người lái đò sông Đà”.
Ví dụ: Nguyễn Tuân được mệnh danh là “chuyên viên bậc thầy về ngôn ngữ”. Văn chương của ông luôn thể hiện sự sáng tạo, tài hoa trong việc sử dụng ngôn từ, kết hợp nhuần nhuyễn giữa chất trí tuệ và chất trữ tình. “Người lái đò sông Đà” chính là minh chứng rõ nét cho phong cách ấy.
– Phân tích một số biện pháp nghệ thuật đặc sắc: Đi sâu phân tích những biện pháp nghệ thuật nổi bật, làm nên sức hấp dẫn cho tác phẩm.
Ví dụ: Sự kết hợp nhuần nhuyễn giữa chất tạo hình và chất nhạc, giữa bút pháp tả thực và lãng mạn, cùng với việc sử dụng linh hoạt các biện pháp tu từ như so sánh, nhân hóa, ẩn dụ,… đã tạo nên những trang văn độc đáo, mang đậm dấu ấn phong cách Nguyễn Tuân trong “Người lái đò sông Đà”.
* Gợi ý thêm:
– Các em có thể kết hợp các mẫu mở bài trên để tạo nên một mở bài mới, phù hợp với ý tưởng của riêng mình.
– Sử dụng ngôn ngữ giàu hình ảnh, gợi cảm xúc để thu hút người đọc ngay từ những dòng đầu tiên.
– Chọn mẫu mở bài phù hợp với nội dung và bố cục của bài viết.
– Có thể thay đổi, thêm bớt chi tiết để tạo sự khác biệt, tránh trùng lặp.
* Những nội dung cơ bản cần có trong phần mở bài:
Đôi nét về tác giả Nguyễn Tuân (1910 – 1987)
– Quê thuộc làng Mộc, nay là phường Nhân Chính, quận Thanh Xuân, Hà Nội.
– Ông sinh ra trong một gia đình nhà Nho khi Hán học đã suy tàn.
– Nguyễn Tuân là một nhà văn lớn, một người nghệ sĩ suốt đời đi tìm cái đẹp. Ông có vị trí to lớn và vai trò không nhỏ đối với nền văn học Việt Nam
– Năm 1996, ông được nhà nước tặng giải thưởng Hồ Chí Minh về văn học nghệ thuật
– Các tác phẩm chính: Vang bóng một thời, Một chuyến đi, Thiều quê hương, Sông Đà, Hà Nội ta đánh Mĩ giỏi…
– Phong cách nghệ thuật:
+ Phong cách của Nguyễn Tuân có thể thâu tóm trong một chữ “ngông”, trong mỗi trang viết của mình, Nguyễn Tuân luôn muốn thể hiện sự tài hoa, uyên bác của bản thân. Chất tài hoa uyên bác của Nguyễn Tuân được thể hiện:
- Khám phá, phát hiện sự vật ở phương diện thẩm mĩ
- Nhìn con người ở phương diện tài hoa, nghệ sĩ
- Vận dụng tri thức, vốn hiểu biết trên nhiều lĩnh vực khác nhau để tạo dựng hình tượng
+ Ông là nhà văn của những tính cách độc đáo, của những tình cảm, cảm giác mãnh liệt, của những phong cách tuyệt mĩ,…
+ Kho từ vựng phong phú, tổ chức câu văn xuôi đầy giá trị tạo hình, có nhạc điệu trầm bổng, có phối âm, phối thanh linh hoạt, tài ba…
Đôi nét về tác phẩm Người lái đò sông Đà
– Hoàn cảnh ra đời:
+ Tác phẩm Người lái đò sông Đà là kết quả của chuyến đi miền Bắc vừa thỏa mãn thú phiêu lãng vừa để tìm kiếm vẻ đẹp thiên nhiên và chất vàng mười đã qua thử lửa trong tâm hồn của những con người lao động và chiến đấu trên miền sông núi hùng vĩ và thơ mộng đó.
+ Người lái đò sông Đà là bài tùy bút được in trong tập Sông Đà (1960)
– Bố cục gồm có 3 phần:
+ Phần 1 (từ đầu đến “cái gậy đánh phèn”): Vẻ hung dữ của con sông Đà
+ Phần 2 (tiếp đó đến “dòng nước sông Đà”): Cuộc sống của con người trên sông Đà và hình ảnh người lái đò sông Đà
+ Phần 3 (còn lại): vẻ đẹp trữ tình, thơ mộng của sông Đà
Xem thêm: Sơ đồ tư duy Người lái đò sông Đà kèm một số đề văn liên quan
Gợi ý các cách kết bài Người lái đò sông Đà
* Điểm danh những nội dung có thể khái quát lại tổng thể trong phần kết bài:
– Khái quát giá trị nội dung và nghệ thuật của văn bản
+ Nội dung: Người lái đò sông Đà ca ngợi vẻ đẹp vừa kì vĩ, hào hùng vừa trữ tình thơ mộng của thiên nhiên và nhất là của con người lao động bình dị ở miền Tây Bắc.
+ Nghệ thuật: cách sử dụng từ ngữ độc đáo, đắc địa, tài ba, sử dụng vốn hiểu biết trên nhiều lĩnh vực, kết hợp hài hòa giữa bút pháp lãng mạn và hiện thực.
– Cảm nhận về văn bản: Người lái đò sông Đà là một áng tùy bút xuất sắc, cho thấy tài năng và tấm lòng của người nghệ sĩ suốt đời đi tìm cái đẹp – Nguyễn Tuân.
Một kết bài Người lái đò sông Đà hay và ấn tượng là kết bài tạo được dư âm, khẳng định lại được giá trị của tác phẩm và thể hiện những suy nghĩ, cảm nhận sâu sắc của người viết. Dưới đây là một số gợi ý để viết được một kết bài hay mà các em có thể tham khảo:
1. Khẳng định lại giá trị của tác phẩm
– Tóm lược những điểm chính đã phân tích: Nhắc lại những nét đặc sắc về nghệ thuật xây dựng nhân vật, miêu tả thiên nhiên, ngôn ngữ,… đã phân tích trong bài, khẳng định giá trị của “Người lái đò sông Đà”.
Ví dụ: Bằng nghệ thuật xây dựng nhân vật tài tình, khả năng miêu tả thiên nhiên độc đáo và phong cách ngôn ngữ tài hoa, uyên bác, Nguyễn Tuân đã thành công trong việc khắc họa hình tượng người lái đò sông Đà, qua đó thể hiện niềm tự hào, ngợi ca vẻ đẹp của con người lao động, của thiên nhiên đất nước.
– Liên hệ với những tác phẩm khác cùng chủ đề: Có thể so sánh “Người lái đò sông Đà” với những tác phẩm khác viết về con người, thiên nhiên, từ đó khẳng định vị trí của tác phẩm trong nền văn học Việt Nam.
Ví dụ: Cùng với những tác phẩm như “Vợ chồng A Phủ”, “Rừng xà nu”,… “Người lái đò sông Đà” góp phần làm phong phú thêm cho kho tàng văn học Việt Nam viết về vẻ đẹp của con người và thiên nhiên đất nước.
2. Nêu suy nghĩ, cảm nhận về tác phẩm
– Nêu cảm nhận về nhân vật người lái đò: Bày tỏ sự ngưỡng mộ, trân trọng trước vẻ đẹp của người lao động.
Ví dụ: Hình ảnh người lái đò sông Đà với bản lĩnh kiên cường, sự dũng cảm và tài hoa đã để lại ấn tượng sâu đậm trong lòng người đọc. Ông là biểu tượng cho vẻ đẹp của con người lao động Việt Nam, luôn vượt qua mọi khó khăn, thử thách để sống một cuộc đời có ý nghĩa.
– Rút ra bài học từ tác phẩm: Liên hệ với cuộc sống thực tế, rút ra những bài học ý nghĩa về nghị lực, tinh thần vượt khó, tình yêu thiên nhiên, con người.
Ví dụ: “Người lái đò sông Đà” mang đến cho người đọc những bài học quý giá về ý chí, nghị lực, lòng dũng cảm và tình yêu quê hương đất nước. Đó là những hành trang quý báu để mỗi chúng ta vững bước trên con đường phía trước.
3. Mở rộng, nâng cao vấn đề
– Liên hệ với cuộc sống đương đại: Từ hình ảnh người lái đò sông Đà, liên hệ với những con người lao động trong xã hội hiện nay, suy ngẫm về ý nghĩa của lao động, của việc chinh phục thử thách.
Ví dụ: Trong cuộc sống hiện đại, dù không phải đối mặt với thiên nhiên hung dữ như người lái đò sông Đà, nhưng mỗi chúng ta đều có những “thác ghềnh” riêng cần phải vượt qua. Hình ảnh người lái đò sông Đà sẽ mãi là nguồn cảm hứng để mỗi chúng ta thêm vững tin, kiên định với con đường mình đã chọn.
– Đặt ra những câu hỏi mở: Kết thúc bài viết bằng một câu hỏi mở, khơi gợi sự suy ngẫm trong lòng người đọc.
Ví dụ: Phải chăng, mỗi chúng ta đều là một người lái đò trên dòng sông cuộc đời, đang ngày đêm chèo lái con thuyền số phận vượt qua những ghềnh thác, hướng đến những bến bờ của hạnh phúc?
>>> Để hiểu tốt nhất về tác phẩm này thì các em có thể ghi nhớ thông qua dàn ý phân tích bài Người lái đò sông Đà của Nguyễn Tuân.
* Gợi ý thêm:
– Có thể kết hợp các mẫu kết bài trên với nhau để tạo sự mới mẻ, độc đáo.
– Sử dụng những câu văn giàu hình ảnh, tạo dư âm và ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc.
– Đặc biệt là kết bài phải có sự liên kết chặt chẽ với nội dung của bài viết.
TOP 10+ mở bài Người lái đò sông Đà hay nhất
Mở bài Người lái đò sông Đà trực tiếp
Mẫu số 1
“Người lái đò sông Đà” là một trong những tác phẩm xuất sắc của nhà văn Nguyễn Tuân, thể hiện rõ nét phong cách tài hoa, uyên bác và sự độc đáo trong cách nhìn nhận con người và thiên nhiên. Tác phẩm là bài ca ca ngợi vẻ đẹp hùng vĩ của thiên nhiên Tây Bắc và vẻ đẹp của người lao động nơi đây, mà nổi bật là hình tượng người lái đò sông Đà – một ông lão dạn dày kinh nghiệm, gan dạ và đầy bản lĩnh. Ông là người nghệ sĩ tài hoa trên sông nước, là biểu tượng cho sức mạnh và vẻ đẹp của con người lao động Việt Nam.
Mẫu số 2
Trong nền văn học Việt Nam hiện đại, Nguyễn Tuân nổi bật với phong cách độc đáo, tài hoa và uyên bác. “Người lái đò sông Đà” là một trong những tác phẩm tiêu biểu cho phong cách ấy, khắc họa thành công hình tượng người lái đò – một ông lão gan dạ, mưu trí, mang vẻ đẹp của người lao động vùng cao Tây Bắc. Bằng ngòi bút tài tình, Nguyễn Tuân đã thể hiện sự am hiểu, trân trọng và ngợi ca vẻ đẹp con người lao động, đồng thời khẳng định sức sống mạnh mẽ, bền bỉ của họ trước thiên nhiên hùng vĩ.
Mẫu số 3
Là thành quả của chuyến đi đến với Tây Bắc xa xôi của nhà văn Nguyễn Tuân năm 1958, “Người lái đò Sông Đà” là một trong số 15 bài tùy bút đặc sắc nhất của Nguyễn Tuân được in trong tập Sông Đà xuất bản năm 1960. Lần xuất bản đầu tiên, bài tùy bút này có tên là Sông Đà, đến năm 1982 tác giả đã sửa đổi tên bài thành “Người lái đò Sông Đà”. Đây là bài ca ca ngợi vẻ đẹp thiên nhiên hùng vĩ và nét đẹp của con người trong lao động qua ngòi bút tài hoa, uyên bác của Nguyên Tuân đã cho ta thấy được những nét mới mẻ, độc đáo mà chưa từng thấy ở bất kỳ một tác phẩm văn học nào.
Mẫu số 4:
Được biết đến là một trong những cây bút thành công nhất của nền văn xuôi hiện đại Việt Nam, những sáng tác của Nguyễn Tuân hầu hết đều có chiều sâu về sự tìm tòi, khám phá và chiêm nghiệm sâu sắc. Và “Người lái đò sông Đà” chính là trái ngọt của chuyến thực tế rong ruổi khắp miền núi rừng Tây Bắc để tìm kiếm thứ vàng mười trong thiên nhiên cũng như con người lao động nơi đây. Có thể nói ngoài hình tượng sông Đà hung bạo, dữ dằn nhưng cũng thơ mộng trữ tình thì tác giả còn làm nổi bật lên hình ảnh của người lái đò dũng cảm tài hoa, gan dạ, bất khuất mà đạp lên từng lớp sóng cuộn.
Mẫu số 5:
Sông Đà – con sông hung bạo với những thác ghềnh hiểm trở, đã đi vào thơ ca, nhạc họa và trở thành nguồn cảm hứng bất tận cho văn chương. Nguyễn Tuân, với tình yêu thiên nhiên và niềm say mê khám phá, đã khắc họa thành công vẻ đẹp vừa hùng vĩ, vừa thơ mộng của dòng sông ấy trong tác phẩm “Người lái đò sông Đà”. Song hành cùng thiên nhiên, hình ảnh người lái đò hiện lên với bản lĩnh phi thường, trở thành biểu tượng cho sức mạnh và vẻ đẹp của con người lao động.
Mẫu số 6:
Nếu như sông Đà là hiện thân của thiên nhiên Tây Bắc hùng vĩ, dữ dội thì người lái đò sông Đà chính là đại diện cho vẻ đẹp của con người lao động nơi đây: kiên cường, bất khuất và đầy bản lĩnh. “Người lái đò sông Đà” của Nguyễn Tuân là bản hùng ca ca ngợi vẻ đẹp ấy, đồng thời thể hiện niềm tự hào, ngợi ca sức sống mãnh liệt của con người Việt Nam.
- Tham khảo cách triển khai mở bài vào bài văn cụ thể phân tích chất vàng mười trong Người lái đò sông Đà
Mở bài Người lái đò sông Đà gián tiếp
Mẫu số 1
Với phong cách nghệ thuật độc đáo, cùng tài năng uyên bác, không ngại nhọc nhằn, vất vả để cố gắng khai thác, tìm ra những cái đẹp, có khả năng lay động người đọc nhiều nhất, Nguyễn Tuân đã để lại rất nhiều tác phẩm có giá trị lớn, trong đó có “Người lái đò sông Đà” – một thành quả nghệ thuật đẹp đẽ mà ông đã thu hoạch được trong chuyến đi tới miền Tây Bắc xa xôi, rộng lớn của Tổ quốc. Ở đây ông đã tìm được cái chất vàng của thiên nhiên cũng như cái thứ vàng mười đã qua thử lửa của con người lao động trong chính công việc của họ. Trong thiên tùy bút này con sông Đà hiện lên với vẻ hung bạo, trữ tình và người lái đò hiện lên với vẻ đẹp bình dị, can trường trong cuộc chiến một mất một còn với con sông Đà ấy.
Mẫu số 2
Nguyễn Tuân – một nhà văn nổi tiếng với “chủ nghĩa xê dịch”. Những cái gì gây nên cảm giác mạnh chính là nguồn sống trong văn chương của ông. Ông đến với Sông Đà như đến với một người bạn, một cố nhân, sự dữ dội, mãnh liệt và đầy thơ mộng tuyệt vời của nó đã thu hút ông hết sức mạnh mẽ. Không phải ngẫu nhiên mà ông lại dốc toàn bộ tài hoa ngôn ngữ của mình ra để viết lên tùy bút “Người lái đò sông Đà”. Trong tác phẩm này, người lái đò hiện lên trước hết là một người lao động có nhiều kinh nghiệm trong việc vượt thác, có sự can trường, dũng cảm , mưu trí, nhanh nhẹn và cả sự quyết đoán nữa. Nguyễn Tuân đã đưa nhân vật của mình vào hoàn cảnh khốc liệt nhất đó là một cuộc chiến đấu gian lao của người lái đò với con thủy quái đầy mưu mô, xảo quyệt, để từ đó tất cả những phẩm chất tốt đẹp ấy được bộc lộ.
Mẫu số 3 (Mở bài bằng hình ảnh thiên nhiên)
Bọt tung trắng xóa, nước réo ầm ầm, những con thác dữ dội gầm gào thách thức. Dòng sông Đà hiện lên với vẻ đẹp hùng vĩ, hoang sơ nhưng cũng đầy hiểm nguy. Giữa khung cảnh ấy, con người nhỏ bé như càng thêm bé nhỏ. Vậy mà, đã có những người dũng cảm ngày đêm đương đầu với sóng gió, chinh phục dòng sông hung bạo để mưu sinh. Họ là những người lái đò – những người nghệ sĩ tài hoa trên sông nước, những anh hùng lao động giữa thiên nhiên hùng vĩ. Nguyễn Tuân, với tình yêu thiên nhiên và niềm trân trọng con người lao động, đã khắc họa thành công hình ảnh ấy trong tác phẩm “Người lái đò sông Đà”.
Mẫu số 4 (Mở bài bằng câu hỏi)
Thiên nhiên luôn ẩn chứa những điều kỳ diệu, bí ẩn. Con người, với bản lĩnh và trí tuệ của mình, đã không ngừng khám phá, chinh phục thiên nhiên. Vậy, giữa thiên nhiên hùng vĩ, con người sẽ hiện lên với vẻ đẹp như thế nào? Tác phẩm “Người lái đò sông Đà” của Nguyễn Tuân sẽ phần nào giúp ta trả lời câu hỏi ấy, qua hình ảnh người lái đò – một ông lão gan dạ, mưu trí, mang vẻ đẹp của người lao động vùng cao Tây Bắc.
Mẫu số 5 (Mở bài bằng trích dẫn)
“Cuộc sống là một dòng sông” – dòng sông ấy có khi êm đềm, phẳng lặng nhưng cũng có lúc đầy thác ghềnh, sóng gió. Và con người, với bản lĩnh và nghị lực của mình, vẫn luôn vững tay chèo lái con thuyền cuộc đời vượt qua mọi thử thách. Hình ảnh người lái đò sông Đà trong tác phẩm cùng tên của nhà văn Nguyễn Tuân chính là biểu tượng cho vẻ đẹp ấy.
Mẫu số 6 (Mở bài bằng so sánh, ẩn dụ)
Nếu dòng sông Đà là bản hùng ca của núi rừng Tây Bắc với những thanh âm dữ dội, những cung bậc hùng tráng thì người lái đò chính là người nghệ sĩ tài hoa, đang tấu lên khúc nhạc của lòng dũng cảm, của trí tuệ và sức mạnh con người. Nguyễn Tuân, bằng ngòi bút tài tình và tâm hồn nghệ sĩ, đã vẽ nên bức tranh thiên nhiên và con người ấy trong tác phẩm “Người lái đò sông Đà”, để lại ấn tượng sâu đậm trong lòng người đọc.
Mở bài Người lái đò sông Đà nâng cao dành cho học sinh giỏi
Mẫu số 1
Nhà văn Tô Hoài đã từng thổ lộ rằng “Đất nước và người miền Tây đã để thương để nhớ cho tôi nhiều quá, tôi không bao giờ có thể quên… Hình ảnh Tây Bắc đầy đau thương và dũng cảm lúc nào cũng thành hình, thành nét, thành người, thành việc trong tâm trí của tôi”. Mảnh đất Tây Bắc rực lửa ấy luôn là nguồn cảm hứng bất tận cho nhà văn, nhà thơ và Nguyễn Tuân cũng không ngoại lệ. Là một cây bút có sức sống mãnh liệt, một người nghệ sĩ tài hoa, uyên bác, một nhà văn dành cả đời để tìm tòi ra cái đẹp và ông đã đến Tây Bắc để tìm cái vàng mười đã qua thử lửa trong con người nơi đây. Với tình yêu quê hương đất nước sâu đậm và lòng nhiệt huyết sôi nổi ấy, Nguyễn Tuân đã sử dụng ngòi bút uyển chuyển, vốn từ ngữ phong phú của mình để viết lên những trang văn nở hoa về thiên nhiên và con người nơi miền sông núi này và ông đã thật sự thành công với tùy bút “Người lái đò Sông Đà”.
Mẫu số 2
Tuổi hai mươi khi hướng đời đã thấy
Thì xa xôi gấp mấy vẫn lên đường.
Sống ở thủ đô mà dạ để mười phương.
Nghìn khát vọng chất chồng mơ ước lớn.”
(Tiếng hát con tàu – Chế Lan Viên)
Hòa chung với không khí sôi nổi của cả nước khi Miền Bắc tiến lên xây dựng Chủ nghĩa xã hội với xu hướng đi đến những vùng cao để phục hồi kinh tế với tiếng hát đầy sông, đầy cầu thì Nguyễn Tuân đã lựa chọn Tây Bắc làm miền đất hứa để viết lên tuyệt tác của đời mình. Ông không đi theo lối mòn khi viết về những “cái tôi” còn buồn như Huy Cận, Chế Lan Viên – những “cái tôi” luôn cô đơn trước vũ trụ, cô đơn giữa dòng đời. Nguyễn Tuân đã khéo léo để “cái tôi” cá nhân của mình hòa chung với “cái ta” của cộng đồng và mở ra một trào lưu văn học mới để rồi tất cả được kết tinh trong tập “Tùy bút Sông Đà” mà linh hồn của nó chính là tùy bút Người lái đò Sông Đà. Nguyễn Tuân là một nhà văn cả đời say mê đi tìm cái đẹp, cái đẹp ở đây chính là nghệ thuật, mà khi nói đến nghệ thuật cũng chính là cái đẹp, với Nguyễn Tuân, con người chính là tác phẩm nghệ thuật tuyệt vời nhất mà tạo hóa đã ban tặng. Cái đẹp ấy được Nguyễn Tuân phát hiện ra trong “thứ vàng mười đã qua thử lửa” của Tây Bắc, ở những con người đang gắn bó với công cuộc xây dựng quê hương, đất nước. Chất vàng mười ấy chính là vẻ đẹp của người lái đò sông Đà, dưới ngòi bút điêu luyện của Nguyễn Tuân đó vừa là người anh hùng, vừa là nghệ sĩ tài hoa trên chính nghề nghiệp của mình.
Mẫu số 3
Hòa chung vào không khí sôi động của Miền Bắc đi lên xã hội chủ nghĩa, thì người người nhà nhà cùng tham gia vào sản xuất, khai phá những mảnh đất mới nhằm kiến thiết phát triển đất nước. Rất nhiều nhà văn đã không ngồi ngoài dòng chảy ấy, họ hòa mình vào với đời sống và với không khí tươi vui của đất nước mới viết lên được những áng văn chương bất hủ. Nếu như tác phẩm “Mùa lạc” của Nguyễn Khải là sự hồi sinh của mọi người cũng như sự hồi sinh của đất nước sau khi trải qua chiến tranh thì “Người lái đò sông Đà” của tác giả Nguyễn Tuân lại là một vẻ đẹp của người lao động, sự tinh hoa trong nghề nghiệp của mình.
Mẫu số 4
Một nhà phê bình đã từng nói: “Người nghệ sĩ phải xâm nhập sâu vào đời sống nhân dân. Anh phải nhập đến một mức độ nào đó thơ mới hình thành. Thơ chỉ tràn ra khi trong tim anh cuộc sống đã thật ứ đầy”. Cả cuộc đời cần mẫn như con ong hút nhụy từ những con ong của cuộc sống, Nguyễn Tuân đã để lại trên thi đàn văn chương Việt Nam một sự nghiệp sáng tác đồ sộ. Ông khẳng định vị trí của mình bằng một phong cách rất đặc biệt mà giáo sư Nguyễn Đăng Mạnh đã gói gọn trong chữ “ngông” của một người tài ba uyên bác.
Nếu trước cách mạng ông dùng cái ngông để phê phán xã hội và viết về vẻ đẹp của những con người kì vĩ lớn lao ở một thời vang bóng thì sau cách mạng tháng Tám, cái “ngông” của Nguyễn Tuân lại được dùng để ca ngợi tình yêu quê hương đất nước. Đồng thời, ông cũng đi tìm cho mình một chủ nghĩa anh hùng ở đời sống của nhân dân lao động bình thường. một trong những tác phẩm thể hiện rất rõ phong cách của Nguyễn Tuân sau cách mạng tháng Tám đó là tập tùy bút “Sông Đà” gồm mười lăm bài kí sáng tác năm 1958 – 1960 khi nhà văn đi thực tế trên mảnh đất Tây Bắc.
Linh hồn của tập tùy bút là bài kí “Người lái đò sông Đà”. Tác phẩm được đưa vào trong chương trình giảng dạy như là một trong những kiệt tác của Nguyễn Tuân ở thể kí. Thành công của Nguyễn Tuân trong tác phẩm này bên cạnh việc xây dựng được hình tượng con sông Đà chân thực, sống động là ta phải kể đến tác giả đã thể hiện được hình tượng Người lái đò sông Đà tiêu biểu cho vẻ đẹp của con người mới xã hội chủ nghĩa. Có thể khẳng định không quá lời rằng với tác phẩm “Người lái đò sông Đà”, ngòi bút của Nguyễn Tuân cũng nở hoa trên dòng sông văn chương của mình.
Xem thêm văn mẫu: Phân tích hình tượng người lái đò trong Người lái đò sông Đà
Mẫu số 5 Mở bài của thầy Nhật dạy văn
Có ai yêu những áng thơ mòn cũ, quen nhàm, có ai nhớ những vần điệu nhạt nhẽo, sáo rỗng. Không đi theo con đường sáng tạo, nhà thơ sẽ chỉ còn lại một mình giữa sự thờ ơ, quên lãng của người đọc. Như thế, cuộc đời cầm bút của người nghệ sĩ trở nên vô nghĩa. Bởi “điều còn lại đối với mỗi nhà văn chính là cái giọng nói tiếng của mình”. Và Nguyễn Tuân là một nhà thơ như thế cùng với những sáng tạo độc đáo tuong nghệ thuật của ông. Bằng tài năng của một nghệ sĩ ngôn từ đích thực, đến Nguyễn Tuân, có lẽ lần đầu tiên con sông Đà của Tổ quốc đã bước vào văn học với vẻ dữ dội, hùng vĩ, hoang sơ nhưng cũng chứa chan thơ mộng, trữ tình của nó. Thì ra, với tác giả Người lái đò sông Đà, thiên nhiên cũng chính là một sản phẩm nghệ thuật vô giá, thiên nhiên luôn làm cho con người bị hấp dẫn, mê say.
Mẫu số 6
Nguyễn Tuân từng muốn mỗi ngày đều có “cái say của rượu tân hôn”, kì vọng mỗi trang đời là một trang nghệ thuật. Luôn luôn đổi mới cảm giác, nhận thức cũng như phương châm cảm thụ cái đẹp, ông coi đời là những “trang hoa” luôn mở dưới ánh sáng nghệ thuật mới. Và chuyến đi Tây Bắc của nhà văn sau Cách mạng là một “trang hoa” như thế, để từ đây vẻ đẹp thiên nhiên và con người được mở ra “dưới ánh sáng nghệ thuật” của “Người lái đò Sông Đà”. Tác phẩm khắc họa về vẻ đẹp “hung bạo trữ tình” của con sông và vẻ đẹp “tài hoa trí dũng” ở con người trong cái nhìn đôn hậu tha thiết của Nguyễn Tuân.
Mở bài hình tượng người lái đò sông Đà
Mẫu 1 (Sử dụng thủ pháp đối lập):
Sông Đà hung bạo là thế, với những thác ghềnh hiểm trở, những hút nước xoáy tít, tưởng chừng như muốn nuốt chửng tất cả. Vậy mà, vẫn có những con người ngày đêm chinh phục, làm chủ dòng sông ấy. Họ là những người lái đò – những người anh hùng thầm lặng, ngày ngày đối mặt với hiểm nguy, để lại trong lòng người đọc sự khâm phục, ngưỡng mộ. “Người lái đò sông Đà” của Nguyễn Tuân là bản hùng ca ca ngợi vẻ đẹp của thiên nhiên, của con người lao động, đồng thời thể hiện niềm tin vào sức mạnh và khát vọng chinh phục của con người.
Mẫu 2:
Từ ngàn đời nay, con người và thiên nhiên luôn tồn tại trong mối quan hệ mật thiết, vừa đấu tranh, vừa hòa hợp. Thiên nhiên ban tặng cho con người nguồn sống, đồng thời cũng đặt ra những thử thách để con người thể hiện bản lĩnh, trí tuệ và sức mạnh của mình. Vẻ đẹp của con người lao động chính là vẻ đẹp được tôi luyện trong quá trình chinh phục, làm chủ thiên nhiên. “Người lái đò sông Đà” của Nguyễn Tuân đã góp phần khẳng định chân lý ấy, qua hình ảnh người lái đò – người anh hùng trên sông nước, đại diện cho vẻ đẹp của con người lao động Việt Nam.
Mẫu 3:
Thiên nhiên hùng vĩ, thơ mộng luôn là nguồn cảm hứng bất tận cho văn chương. Vậy, vẻ đẹp thiên nhiên ấy sẽ được khám phá và thể hiện như thế nào dưới ngòi bút của các nhà văn? Tác phẩm “Người lái đò sông Đà” của Nguyễn Tuân sẽ mang đến cho ta câu trả lời, đồng thời giúp ta hiểu thêm về vẻ đẹp của con người lao động – những người ngày đêm chung sống, gắn bó và chinh phục thiên nhiên.
8+ mẫu kết bài Người lái đò sông Đà hay
Mẫu 1 (Khẳng định giá trị tác phẩm)
“Người lái đò sông Đà” xứng đáng là một trong những tác phẩm xuất sắc của Nguyễn Tuân nói riêng và của nền văn học Việt Nam nói chung. Bằng nghệ thuật xây dựng nhân vật tài tình, khả năng miêu tả thiên nhiên độc đáo và phong cách ngôn ngữ tài hoa, uyên bác, Nguyễn Tuân đã thành công trong việc khắc họa hình tượng người lái đò sông Đà, qua đó thể hiện niềm tự hào, ngợi ca vẻ đẹp của con người lao động, của thiên nhiên đất nước. Tác phẩm đã góp phần làm giàu thêm cho kho tàng văn học Việt Nam viết về vẻ đẹp của con người và thiên nhiên đất nước, mang đến cho người đọc những cảm xúc sâu sắc và những bài học quý giá.
Mẫu 2 (Suy nghĩ, cảm nhận về nhân vật)
Hình ảnh người lái đò sông Đà với bản lĩnh kiên cường, sự dũng cảm và tài hoa đã để lại ấn tượng sâu đậm trong lòng người đọc. Ông là biểu tượng cho vẻ đẹp của con người lao động Việt Nam, luôn vượt qua mọi khó khăn, thử thách để sống một cuộc đời có ý nghĩa. Hình ảnh ông lái đò chính là lời nhắn nhủ, động viên mỗi chúng ta hãy sống hết mình, cống hiến cho xã hội và luôn giữ vững niềm tin vào những giá trị tốt đẹp của cuộc sống.
Mẫu 3 (Bài học rút ra từ tác phẩm)
“Người lái đò sông Đà” mang đến cho người đọc những bài học quý giá về ý chí, nghị lực, lòng dũng cảm và tình yêu quê hương đất nước. Đó là những hành trang quý báu để mỗi chúng ta vững bước trên con đường phía trước. Dù cuộc sống có muôn vàn khó khăn, thử thách, nhưng chỉ cần có niềm tin, có nghị lực và tình yêu thương, chúng ta sẽ vượt qua tất cả để vươn tới những ước mơ, hoài bão của mình.
Mẫu 4 (Mở rộng, nâng cao vấn đề)
Trong cuộc sống hiện đại, dù không phải đối mặt với thiên nhiên hung dữ như người lái đò sông Đà, nhưng mỗi chúng ta đều có những “thác ghềnh” riêng cần phải vượt qua. Hình ảnh người lái đò sông Đà sẽ mãi là nguồn cảm hứng để mỗi chúng ta thêm vững tin, kiên định với con đường mình đã chọn. Bằng trí tuệ, bản lĩnh và khát vọng vươn lên, chúng ta sẽ chinh phục mọi thử thách, góp phần xây dựng cuộc sống ngày càng tươi đẹp hơn.
Mẫu 5
Viết về người lái đò Sông Đà, viết về một vùng đất của Tổ quốc, Nguyễn Tuân đã thể hiện nguồn xúc cảm yêu thương tha thiết với người lao động và thiên nhiên đất nước. Sông Đà càng đẹp, càng sinh động thì ông lái đò hiện lên càng anh dũng, ngoan cường trong lao động, ta lại càng thấy được bản lĩnh, tấm lòng và tài năng của Nguyễn Tuân. Nhà văn đã phát hiện ra trong con người bình dị ấy “thứ vàng mười đã qua thử lửa” của núi rừng Tây Bắc. Cuộc sống quanh ta vốn rất cũ kĩ, tầm thường, gió vẫn thổi, mây vẫn trôi, ngày lại qua ngày… nhà văn chính là người đã mang lại cho ta một thế giới mới, tinh khôi hơn, diệu kì hơn. Và Nguyễn Tuân đã làm tròn sứ mệnh của một nhà văn, ông đã góp phần mang đến cho thế giới những sắc màu mới. Bước vào thế giới của Nguyễn Tuân, chúng ta như bước vào một chân trời với màu sắc huyền bí riêng biệt, hấp dẫn và độc đáo. Đó là chân trời của cái đẹp, của tài hoa và sự uyên bác.
Mẫu 6
Hình tượng người lái đò sông Đà được xây dựng rất thành công qua ngòi bút độc đáo và sáng tạo của Nguyễn Tuân. Trong hơi thở văn chương ấy, nhà văn đã khẳng định được tài năng và sức mạnh cường đại của con người, cuộc chiến không cân sức giữa con người lao động và thiên nhiên kỳ bí vốn có nhiều cam go, vất vả. Nhưng bằng sự thông minh, sáng tạo, đức tính kiên cường, tỉ mỉ vốn ăn sâu vào máu của những người lao động, họ đã chiến thắng một cách huy hoàng, vẻ vang nhất, trở thành người nghệ sĩ tài ba trên chính mặt trận tìm kế sinh nhai của mình.
Mẫu 7
“Người lái đò sông Đà” là một áng văn đẹp được làm nên từ tình yêu đất nước say đắm, thiết tha của một con người muốn dùng văn chương để ca ngợi vẻ đẹp vừa kì vĩ hào hùng, vừa trữ tình, thơ mộng của thiên nhiên và nhất là con người lao động bình dị ở miền Tây Bắc. Hình ảnh người lái đò sông Đà là tiêu biểu cho con người lao động vùng Tây Bắc, dũng cảm, gan dạ, quật cường, luôn kiên trì và hết mình với công việc. Nổi bật nên trên thiên nhiên bao la hùng vĩ của núi rừng Tây Bắc chính là con người lao động nơi đây.
>> Dàn ý phân tích hình tượng sông Đà vừa hung bạo vừa trữ tình
Mẫu 8
“Không có việc gì khó
Chỉ sợ lòng không bền
Đào núi và lấp biển
Quyết chí ắt làm nên”
Những câu thơ trên của Hồ Chí Minh như càng thêm ý nghĩa khi chúng ta đọc tác phẩm “Người lái đò sông Đà” của Nguyễn Tuân. Hình ảnh người lái đò dũng cảm, mưu trí chính là minh chứng cho tinh thần ấy, khẳng định sức mạnh phi thường của con người Việt Nam trước mọi khó khăn, thử thách.
-/-
Trên đây là những gợi ý cơ bản của THPT Ngô Thì Nhậm để viết được một mở bài hoặc kết bài Người lái đò sông Đà cùng hơn 30+ mẫu mở bài và kết bài Người lái đò sông Đà đặc sắc nhất từ cơ bản đến nâng cao, hãy tham khảo thật kĩ để có thể giành được điểm tối đã cho hai nội dung này trong một bài văn phân tích.