Giáo dụcLớp 5

Tả cô giáo của em lớp 5 hay nhất (50 Mẫu chọn lọc)

Tổng hợp 50 bài văn mẫu Tả cô giáo của em lớp 5 hay nhất kèm dàn ý chi tiết sẽ giúp các em học sinh lớp 5 có thêm nhiều vốn từ, nhanh chóng hoàn thiện bài văn tả người của mình thật hay.

Cô giáo được ví như người mẹ hiền thứ hai của học trò. Bài văn tả cô giáo của em ngay sau đây sẽ là tài liệu tham khảo hữu ích. Giúp các em nắm được những ý chính cần có trong bài. Mời các em tham khảo ngay những bài văn mẫu tả cô giáo của em lớp 5 hay nhất do THPT Ngô Thì Nhậm biên soạn và tổng hợp.

Tả cô giáo của em lớp 5 hay nhất
Tả cô giáo của em lớp 5 hay nhất

Đề bài: Tả cô giáo của em

Nội dung chính

Dàn ý tả cô giáo của em lớp 5

I. Mở bài

  • Giới thiệu về cô giáo.
  • Cô là người mẹ thứ hai của em.

II. Thân bài

1. Giới thiệu chung về cô giáo: tên, tuổi…

2. Tả ngoại hình của cô

  • Cô có dáng thon thả, thướt tha trong chiếc áo dài.
  • Mái tóc đen, dài xõa ngang vai.
  • Khuôn mặt đầy đặn, cân đối với chiếc mũi thẳng, đôi môi hồng luôn tươi cười.
  • Đôi mắt to và đen; nhìn hiền từ, thân thiện.
  • Nước da trắng trẻo.
  • Bàn tay nhỏ nhắn có các ngón thon dài.
  • Bước đi uyển chuyển.
  • Giọng nói rõ ràng, rành mạch.

3. Tính cách của cô

  • Hiền dịu
  • Nghiêm khắc…

III. Kết bài

Nêu cảm nghĩ về cô giáo em.

  • Cô giáo thật dễ thương, gần gũi.
  • Tình cảm dành cho cô giáo.

Tả cô giáo của em lớp 5 ngắn ngọn – Mẫu 1

Em rất yêu quý cô giáo chủ nhiệm của mình.

Cô ấy tên là Thùy Trang, năm nay 27 tuổi. Cô có vẻ ngoài xinh xắn và rất dễ gần. Suốt ba năm học với cô, em luôn thấy cô để mái tóc đen dài óng mượt đến ngang lưng. Kiểu tóc ấy rất hợp với khuôn mặt trái xoan nhỏ nhắn và nước da trắng hồng của cô. Cô Trang có một đôi mắt biết nói biết cười. Đôi mắt ấy to tròn và có màu nâu trong lóng lánh. Những ngày dạy học phải mang khẩu trang, chỉ cần nhìn vào đôi mắt ấy là chúng em biết ngay cô đang vui hay buồn. Trang phục đi dạy của cô Trang luôn rất đơn giản và thanh lịch. Cô thường mặc những bộ đầm liền thân hay các sét áo sơ mi quần tây. Cũng như vẻ ngoài của mình, cô Trang là người sống giản dị và hiền lành. Cô luôn quan tâm đến những người xung quanh mình và sẵn sàng giúp đỡ bất kì ai. Chính vì thế, thầy cô hay phụ huynh cũng đều rất yêu quý cô.

Đối với em, cô Trang không chỉ là một cô giáo, mà cô còn là một người bạn, người chị, người mẹ yêu dấu nữa.

Tả cô giáo của em lớp 5 ngắn ngọn – Mẫu 2

Cô giáo chủ nhiệm của em là một người rất hiền lành và vô cùng nhiệt huyết với công việc, những điều cô làm đã tạo nên những niềm tin mạnh mẽ trong cuộc sống để chúng em có thể học tập tốt và vững tin trên con đường học tập.

Cô giáo em tên là Tâm, cô ở Đào Xá, cô là một người sống rất tình cảm, cô hay chia sẻ cho chúng em nhiều những câu chuyện hay trong cuộc sống, trong những tiết học có bạn nào hư cô rất nghiêm khắc, những chúng em đều hiểu được những điều cô làm là đều muốn tốt cho chúng em, cô là một người mẹ mà chúng em luôn yêu quý và tin tưởng, cô luôn luôn luôn được chúng em quý trọng và biết ơn, mỗi khi cô nhắc nhở chúng em đều là cô dành hết tình yêu thương của mình vào đó, những điều đó tạo nên một con người tình cảm như vậy. Cô có thân hình cao, mập mạp và giọng nói rất truyền cảm, cô có mái tóc dài đến ngang lưng, đen óng ánh và một đôi mắt rất trừu mến, những tình yêu thương của cô đối với những em học trò là sự tận tụy và vô tận, niềm vui và sự tận tụy của cô đã được rất nhiều những em học sinh đối đáp lại một tình yêu chân thành nhất, tình yêu đó đã tạo nên cho những lứa học sinh biết bao nhiêu tình cảm chân thành nhất.

Cô là cô giáo chủ nhiệm từ lớp 1 của em, cô đã chủ nhiệm em đến nay đã được 3 năm và tình yêu quý của em với cô ngày càng được nâng lên, nó đã thể hiện sâu sắc nhất qua những hành động của cô đối với lớp chúng em, cô luôn tận tụy chỉ bảo chúng em, dù cho chúng em có mắc lỗi nhưng cô vẫn chỉ bảo một cách nhiệt tình để chúng em sửa những lỗi đó, mỗi khi chúng em được điểm cao cô đều khích lệ và động viên để chúng em cố gắng hơn nữa, cô không chỉ là một người thầy người cô của chúng em, mà là người mẹ hiền của chúng em, trải qua bao nhiêu năm tháng treo lái con đường tri thức cô luôn yêu thương và dùng hết khả năng của mình để dạy dỗ lên những lứa học sinh chăm ngoan học giỏi và sau này sẽ có ích cho cả một xã hội.

Em rất yêu quý cô giáo chủ nhiệm của em, cô là người mẹ hiền của em trên lớp mỗi khi nghe giọng cô ấm áp của cô em cảm thấy ấm áp và có cảm giác được trở che, cô luôn là động lực để em vươn lên theo đuổi niềm ước mơ của mình. Em mong muốn trở thành một cô giáo như cô.

Tả cô giáo của em lớp 5 ngắn ngọn – Mẫu 3

Ai trong chúng ta cũng có một thần tượng của riêng mình. Đối với em, thì đó chính là cô Thu Trang – giáo viên dạy tin học của em.

Cô Thu Trang năm nay 25 tuổi, vừa về trường em dạy được gần ba năm. Cô không cao lắm, chỉ khoảng một mét rưỡi, với vóc dáng gọn gàng, cân đối. Cô có nước da trắng hồng và mái tóc đen dài, mượt như người mẫu quảng cáo dầu gội. Điều em ấn tượng nhất ở cô là đôi mắt đen láy như biết nói. Dù cô phải đeo một chiếc kính cận thì cũng chẳng chút nào che đi vẻ đẹp của cô.

Cô Trang giỏi lắm. Bất kì thắc mắc gì của chúng em về máy tính, cô đều có thể giải đáp. Có hôm đang học, có một chiếc máy tính bị hỏng, cô Trang đã tự sửa được ngay. Cô cứ như là siêu nhân vậy.

Em quý cô Trang lắm. Em luôn lấy cô làm động lực để cố gắng học tập. Mong sau này có thể trở thành một người tài giỏi như cô.

Tả cô giáo của em lớp 5 ngắn ngọn – Mẫu 4

Trong những năm học vừa qua, em đã được học rất nhiều thầy cô giỏi, Nhưng để lđã có nhiều thầy cô giáo dạy em. Nhưng để lại ấn tượng sâu đậm nhất trong em đó là cô Lan, cô giáo đã dạy em trong năm học lớp 4 đồng thời cũng là cô giáo chủ nhiệm của em.

Cô giáo trông rất trẻ dù cô đã gần 40 tuổi rồi. Cô có một dáng người thon gọn, cân đối. Cô sở hữu một làn da trắng hồng. Mái tóc cô đen óng ả, xõa ngang vai. Cô có khuôn mặt trái xoan. Trên khuôn mặt ây, em ấn tượng nhất với ánh mắt và nụ cười của cô. Ánh mắt cô thật ấm áp, hiền từ. Đôi mắt hìên hậu ấy đã luôn dành cho chúng em biết bao tình yêu thương. Nụ cười thật rạng rỡ và dịu dàng. Mỗi khi chúng em làm bài tốt, cô luôn nở nụ cười trên môi. Khi cô cười, để lộ hàm rang đều đặn trắng sang.

Cô là cô giáo dạy văn nên giọng nói của cô rất ngọt ngào dường như để chúng ta say mê vào bài học hơn. Nhưng khi chúng em làm việc gì đó sai, giọng nói cô nghiêm khắc nhưng em biết rằng cô cũng chỉ muốn tốt cho chúng em.

Ở lớp, những bạn học sinh kém, không hiểu bài, cô không trách mắng mà luôn ân cần nhẹ nhàng giảng giải lại cho chúng em. Cô luôn tuyên dương những bạn đạt điểm cao khiến chúng em có them động lực để cố gắng. Những bài giảng Văn của cô khiến em thêm yêu gia đình, quê hương và đất nước hơn. Cô giống như người mẹ thứ hai của em giống như câu hát “Mẹ của em ở trường là cô giáo mến thương”.

Dù bây giờ không còn được cô dìu dắt nữa nhưng em luôn nhớ về cô.Em vẫn nhớ mãi từng nụ cười, ánh mắt, giọng nói dịu dàng của cô.

Tả cô giáo của em lớp 5 ngắn ngọn – Mẫu 5

Cô giáo Tú Chi là giáo viên mà em yêu quý nhất ở trường.

Cô ấy là một giáo viên trẻ trung và năng động. Cô năm nay 25 tuổi với vẻ ngoài mảnh mai, xinh xắn. Cô có nước da trắng và khuôn mặt khả ái. Điểm thu hút nhất ở cô là nụ cười tươi tắn với cái lúm đồng tiền nhỏ xinh. Ngay từ lần đầu tiên gặp gỡ, em đã hết sức ấn tượng với mái tóc tém và nụ cười đầy năng lượng của cô. Bởi cô trông thật nổi bật và khác biệt.

Cũng như vẻ ngoài của mình, cô Tú Chi là người thân thiện và năng động. Các tiết học cùng cô, em và các bạn luôn được tham gia nhiều hoạt động nhóm thú vị. Cách giảng dạy của cô cũng rất mới mẻ và hấp dẫn, để cho chúng em được trình bày thoải mái ý kiến của mình. Nhờ cô, mà chúng em thích học hơn và có thành tích tốt hơn.

Đối với em, cô Tú Chi không chỉ là một giáo viên giỏi, mà còn là một thần tượng để ngưỡng mộ nữa. Em sẽ cố gắng học tập để có thể trở nên nổi bật như cô.

Tả cô giáo của em lớp 5 ngắn ngọn – Mẫu 6

Qua bao năm tháng học trò, em luôn ghi nhớ công ơn của các thầy cô. Người đã dìu dắt thế hệ học trò đến bến bờ tri thức. Và cô giáo Mai là người để lại ấn tượng sâu sắc nhất trong tâm trí của em.

Cô tên là Mai. Năm nay đã gần 40 tuổi nhưng nhìn cô vẫn còn rất trẻ với so với tuổi của mình. Vẫn còn nhớ như in hình ảnh gặp cô trong ngày đầu tiên vào lớp 2. Cô có dáng người mảnh khảnh, cao, mái tóc của cô rất dài, đen óng, buông xuống sau lưng. Khuôn mặt cô Mai nhỏ, trái xoan, xinh xắn, nước da trắng mịn. Em thích nhất là giọng nói của cô, ấm áp và hiền dịu.Nhất là khi giảng bài trầm ấm và du dương.

Bàn tay cô nhỏ và dài. Mỗi lần đưa phấn viết rất nhanh nhẹ từng nét chữ đều và thanh đậm từng nét. Cô là một người rất tâm huyết với học sinh, tận tình chỉ dạy và hướng dẫn cách làm bài tập chi tiết. Cô Mai rất được mọi người yêu quý và mến mộ vì sự nhiệt tình, yêu nghề. Và hơn cả là thân thiện.

Hiện tại không học còn được học cô nữa nhưng sẽ luôn nhớ về những lời cô chỉ bảo, dạy dỗ chúng em.

Tả cô giáo của em lớp 5 ngắn ngọn – Mẫu 7

Trong suốt các năm học Tiểu học, cô giáo chủ nhiệm lớp 5 của em năm nay là người mà em yêu quý và ấn tượng nhất.

Cô giáo của em năm nay mới hơn 30 tuổi nên nhìn cô còn rất trẻ. Dáng người cô thon thả, duyên dáng. Em thích nhất mỗi lần cô cười vì để lộ ra hai má lúm đồng tiền rất duyên. Cô có làn da trắng hồng và mái tóc đen óng ả. Đôi mắt cô to như mắt bồ câu với lông mi cong vút. Cô để mái tóc dài, đen bóng dài đến giữa lưng. Mái tóc xoăn nhẹ bồng bềnh càng khiến cô trở nên duyên dáng hơn. Mỗi khi cô nhìn chúng em, đôi mắt của cô thể hiện rõ tình yêu thương. Cô lúc nào cũng coi chúng em như con của mình. Còn chúng em thì luôn coi cô như mẹ hiền.

Em thích nhất là những tiết dạy của cô. Giọng nói của cô ấm áp, truyền cảm khiến chúng em bị cuốn hút vào bài giảng. Em thích nghe cô đọc thơ, lúc ấy giọng nói của cô càng trở nên trầm ấm. Nhưng khi chúng em mắc lỗi cô cũng vô cùng nghiêm khắc. Sự nghiêm khắc của cô khiến chúng em có ý thức hơn, có trách nhiệm hơn với việc học của chính mình.

Năm nay đã là năm cuối cấp. Sang năm em sẽ không được học cô nữa nhưng hình ảnh về cô sẽ luôn ở trong tâm trí em.

Tả cô giáo của em lớp 5 hay nhất – Mẫu 8

Trong những năm tháng tiểu học, em đã được học với rất nhiều thầy cô giáo. Thế nhưng người để lại trong em nhiều ấn tượng sâu sắc nhất là cô giáo Thủy. Cô chính là người đã nâng đỡ, dìu dắt em trong những ngày đầu tiên em học lớp một.

Cô Thủy năm nay khoảng hơn 30 tuổi. Cô có dáng người dong dỏng cao cùng nước da trắng nổi bật. Mái tóc của cô đen dài, luôn thẳng và óng mượt. Cô sở hữu khuôn mặt trái xoan, vầng trán rộng, ánh mắt cô rất đẹp và luôn ấm áp. Mọi đường nét trên khuôn mặt ấy đều thanh tú, đem đến cho người đối diện cảm giác gần gũi ngay từ lần đầu gặp. Em nhớ nhất là nụ cười của cô, khi cô cười lại để lộ ra hàm răng trắng và đều như hạt bắp. Mỗi ngày tới lớp, chúng em lại được ngắm nhìn nụ cười rạng rỡ đầy hiền từ ấy.

Cô Thủy không cần trang điểm quá nhiều nhưng cô luôn xinh đẹp trong mắt chúng em. Cô thường chọn trang phục áo dài đến trường. Có lúc cô buông mái tóc dài óng mượt, có lúc cô lại buộc cao rất gọn gàng. Cô chọn cho mình những đôi cao gót thật nhẹ nhàng, thanh lịch để kết hợp với áo dài. Dưới ánh nắng sân trường, tà áo dài thướt tha với những bước chân duyên dáng khiến cô càng trở nên dịu dàng, rạng rỡ hơn.

Em còn nhớ buổi học đầu tiên khi bước chân vào lớp một, tất cả chúng em đều rất rụt rè. Thậm chí, nhiều bạn học sinh còn sợ hãi òa lên khóc nức nở khi rời xa vòng tay bố mẹ. Khoảnh khắc ấy, cô Thủy đã đến bên từng bạn một. Cô năm lấy tay chúng em, vừa dỗ dành vừa dắt học sinh vào lớp. Nghe giọng nói ôn tồn cùng cử chỉ ân cần của cô. Các bạn học sinh đều ngoan ngoãn bước vào lớp. Buổi học đầu tiên của chúng em cứ thế bắt đầu. Dần dần, mọi người trở nên gắn bó với nhau hơn. Lớp học vui hơn nhờ có sự quan tâm của cô.

Cô giáo Thủy luôn luôn ân cần, dịu dàng với mỗi học sinh, dù là bạn học giỏi hay học kém hơn một chút. Mỗi ngày đến lớp, được nghe cô giảng bài là một ngày vui đối với chúng em. Giọng cô có lúc chậm rãi, truyền cảm, có lúc lại tự tin, vui vẻ giúp khuấy động không khí lớp học. Nhờ sự nhiệt huyết của cô, bài giảng nào đối với chúng em cũng thật hấp dẫn.

Các học sinh trong lớp đua nhau học tập, luôn luôn xung phong phát biểu đóng góp ý kiến cho bài học. Ở lớp, cô giống như người mẹ hiền thứ hai của em. Không chỉ dạy chúng em kiến thức, cô còn giúp chúng em thắt chặt tình đoàn kết. Chỉ dẫn học sinh biết cách sống có trách nhiệm, vâng lời cha mẹ ông bà.

Hình dáng của cô với những bài giảng bổ ích luôn in sâu trong tâm trí em. Nhờ có cô, em đã có được những nền tảng tốt nhất khi bước chân vào lớp một. Em hy vọng tương lai sẽ trở thành một cô giáo giỏi và nhiệt huyết như cô Thủy.

Tả cô giáo của em lớp 5 hay nhất – Mẫu 9

Cho mãi đến tận bây giờ, hình ảnh cô giáo Huyền vẫn còn in đậm trong trí nhớ của em. Cô Huyền — người cô đầu đời đã dạy em năm học đầu tiên ở trường Tiểu học, năm lớp Một.

Cô Huyền có dáng người thon thả, không mập cũng không gầy, đầv đặn và cân đối. Em không biết chính xác cô bao nhiêu tuổi chi biết rằng cô còn rất trẻ, trẻ hơn mẹ em rất nhiều. Hàng ngày đến lớp, cô thường mặc những chiếc áo dài màu nhạt, lúc thì màu xanh da trời hay đọt chuối, lúc thì hồng phấn hay tím cà, cũng có lúc trắng tinh như màu muối biển, rất hợp với dáng hình và độ tuổi xuân xanh của cô.

Mái tóc cô đen huyền, óng ả như màu than đá lại mềm mại mịn màng như những sợi tơ luôn buông xõa đến quá vai. Khuôn mặt trái xoan được trời phú cho một cặp mắt trong xanh với đôi hàng mi dày và cong vút tưởng như cô đeo mi giả. Chiếc mũi tuy không cao nhưng lại rất hợp với khuôn mặt. Mỗi lần cô cười trông cô tươi và xinh hơn cả những diễn viên, người mẫu. Hàm răng trắng như mây trời lại được tô điểm bằng một chiếc răng khểnh bên trái khóe miệng làm cho nụ cười vốn đã rất tươi lại còn tươi hơn, hấp dẫn hơn.

Mỗi lúc cô nói chuyện hay giảng bài trên lớp thì giọng nói cô phát ra nghe mới ngọt ngào làm sao! Khi thì nhẹ nhàng, êm dịu thướt tha như làn gió mát, lúc thì trầm bổng, du dương như tiếng hót chim họa mi, khiến chúng em như lạc vào thế giới của đàn ca. Những buổi học đầu tiên biết bao là khó nhọc. Cô cầm tay từng bạn uốn nắn từng chữ, từng dòng, tập cho từng em phát âm, đánh vần từng tiếng. Những giờ giải lao, cô nắn lại gạch hàng, viết mẫu trong tập cho từng em để chúng em viết được đúng mẫu tự, ngay hàng thẳng lối.

Giờ đây, tuy đã học lớp Năm rồi nhưng lòng em luôn kính trọng và biết ơn cô giáo Huyền. Em hứa với lòng mình phải cố gắng học thật tốt để khỏi phụ công dạy dỗ của cô.

Tả cô giáo của em lớp 5 hay nhất – Mẫu 10

Trong thời gian học tại trường Tiểu học Lệ Ninh, Quảng Bình em được học với nhiều thầy cô giáo khác nhau. Ai ai cũng rất nhiệt tình, tận tụy với nghề và luôn yêu thương học sinh. Nhưng người em luôn yêu quý và ấn tượng nhất là cô giáo chủ nhiệm năm lớp 4. Cô Lan- người mẹ thứ 2, luôn quan tâm và dạy chúng em nhiều điều hay lẽ phải.

Em vẫn nhớ như in ngày đầu tiên cô bước chân vào lớp. Cô cao tầm 1m60, dáng người thon gọn, cân đối. Hình ảnh trẻ trung, năng động khi cô khoác lên mình bộ áo dài trắng tinh khôi. Cô Lan là một cô giáo trẻ, trẻ tuổi hơn cả mẹ của tôi. Cô có mái tóc đen dài, mượt mà, luôn phảng phất hương thơm. Được thả nhẹ nhàng, buông xuống theo tà áo dài nhìn rất hiền dịu.

Trên khuôn mặt trái xoan của cô, em ấn tượng nhất là đôi mắt và nụ cười. Đôi mắt to tròn, đen lấp lánh nhìn chúng tôi với ánh mắt ấm áp và trìu mến. Chiếc mũi không cao nhưng rất phù hợp với gương mặt xinh đẹp của cô. Nụ cười tươi, rạng rỡ thêm phần duyên dáng với chiếc răng khểnh mấp mé bờ môi đỏ thắm. Tiết học đầu tiên cô để dành làm quen với cả lớp. Cô tự giới thiệu là giáo dạy Toán và sẽ là chủ nhiệm của lớp chúng tôi. Rồi nhẹ nhàng hỏi tên từng bạn, đôi mắt chăm chú để ghi nhớ 35 gương mặt của lớp 4A.

Từ khi được học với cô, những giờ Toán không còn quá khô khan và nặng nề. Trước giờ lên lớp cô luôn soạn giáo án và chuẩn bị bài dạy rất kĩ càng. Giọng nói của cô truyền cảm, khi thì dịu dàng ấm áp lúc thì dí dỏm vui tươi. Khiến cả lớp tập trung vào các con số nhí nhảnh ở trên bảng mà quên cả thời gian. Những trò chơi thú vị, những ví dụ dễ hiểu khiến không khí học tập càng thêm vui tươi. Cô luôn nhắc lại sau những bài toán khó, xem có bạn nào chưa hiểu không. Nếu chưa hiểu thì cô sẽ giảng lại một lần nữa thật chậm rãi. Bạn nào cũng rất thích thú, cảm thấy tiết học sao trôi qua nhanh chóng.

Các giờ sinh hoạt trước đây, cả lớp hay sợ giáo viên chủ nhiệm sẽ la mắng hay trách phạt. Nhưng cô Lan thì khác, cô động viên những bạn học kém cần cố  gắng tập trung hơn. “Không hiểu thì nên hỏi lại cô giáo hoặc cùng kết hợp đôi bạn cùng tiến để ôn bài. Bởi vì lớp chúng ta là một tập thể vững mạnh, hãy yêu thương và giúp đỡ nhau nhé”. Lời cô nói nhẹ nhàng nhưng ý nghĩa làm sao.

Trong lớp có bạn nào bị ốm không đi học được, cô đều quan tâm từng chút một. Cô Lan đến tận nhà thăm hỏi và trích từng đồng lương ít ỏi để mua quà động viên. Cô chủ nhiệm lớp em dạy học vì yêu nghề vừa vì cái tâm của nghề giáo. Nên trong trường cô được rất nhiều học sinh và các thầy cô giáo khác yêu mến.

Bây giờ, khi lên lớp 5 rồi, không được cô Lan làm chủ nhiệm nữa. Nhưng những bài học thú vị và nhiều kỉ niệm đẹp về cô em sẽ không bao giờ quên. Cô vừa là giáo viên dạy giỏi, là người mẹ thứ 2 mà em muốn lưu giữ trong tim. Em tự hứa sẽ cố gắng học tập thật tốt để xứng đáng với những lời dạy dỗ của cô.

Tả cô giáo của em lớp 5 hay nhất – Mẫu 11

Trong cuộc đời của mỗi người, ta sẽ gặp những người mà có lẽ ta không thể nào quên, để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng ta. Tôi cũng vậy, tôi có một người giáo viên luôn tồn tại trong trái tim tôi, cô giáo chủ nhiệm của tôi.

Cô giáo tôi năm nay đã ngoài bốn mươi tuổi, là một nhà giáo luôn tận tâm và hết mình với nghề. Cô không cao lắm, dáng người cô hơi gầy. Cô có làn da hơi nâu sạm mà khỏe khoắn. Mái tóc cô đen óng, mượt mà, dài đến ngang gáy, ôm lấy khuôn mặt trái xoan, cân đối. Đôi mắt coi sáng ngời như vầng sao, ẩn hiện sau làn mi cong, đen láy. Nơi khóe mắt cô đã dần xuất hiện những nếp nhăn nhỏ, phải chăng đó là dấu hiệu của những năm tháng cô cống hiến hết mình cho nghề, cho học sinh thân yêu của mình. Đôi môi mỏng, lúc nào cũng nở nụ cười thân thiện với học trò, với mọi người xung quanh. Mỗi khi cô cười, sau làn môi lại là hàm răng trắng đều như sứ, cùng đôi má lúm đồng xu nhỏ ẩn hiện nơi cánh môi, khiến cô càng duyên dáng, gần gũi với học sinh.

Cô ăn mặc không quá cầu kì, ngày ngày đến lớp, cô chỉ mặc áo sơ mi, quần âu giản dị, đôi khi vào dịp lễ, cô mới diện những bộ váy, áo dài rực rỡ. Nhưng dù cô mặc trang phục gì, trong mắt tôi, cô vẫn luôn tỏa sáng, xinh đẹp. Cô có giọng nói trầm ấm, dịu dàng. Mỗi khi giảng bài, giọng nói cô như thu hút chúng tôi chú ý, đắm chìm vào trong từng bài giảng. Cô ít khi trách mắng học sinh bao giờ mà thường chỉ nhắc nhở nhẹ nhàng. Mỗi khi phải nặng lời với học trò, đôi mắt cô thường buồn bã, giọng nói cô đầy u sầu, có lẽ cô cũng đau lòng lắm, những lúc như vậy, chúng tôi thường cảm thấy có lỗi với cô và thương cô nhiều lắm. Cô luôn không quản thời gian, vất vả để truyền đạt kiến thức cho chúng tôi, chỗ nào không hiểu hay có bài tập nào khó, cô đều sẵn sàng hướng dẫn cho chúng tôi cách làm bài. Có lẽ, niềm hạnh phúc của cô chính là được nhìn lũ học trò thơ ngây ngày một trưởng thành, tiếp thu được tri thức. Với cô phải chăng như vậy là quá đủ.

Cứ mỗi chuyến đò qua sông, người lái đò lại quay trở lại, tiếp tục những chuyến hành trình đưa đò với những hành khách khác của mình. Cũng giống như cô giáo tôi vậy, cô đã đưa bao lứa học trò qua sông, hoàn thành nhiệm vụ, trọng trách của một nhà giáo. Tôi rất yêu quý cô giáo của tôi. Tôi sẽ luôn cố gắng học tập thật tốt để khiến cô có thể tự hào.

Tả cô giáo của em lớp 5 hay nhất – Mẫu 12

Cô giáo chủ nhiệm của em là cô Lan. Cô dạy chúng em bộ môn Tiếng Việt. Mỗi khi đến giờ giảng của cô em đều cảm thấy vô cùng yêu thích bởi cô giảng bài rất hay. Mỗi tiết học lại mang đến cho em nhiều trải nghiệm thú vị. Trong đó, em có ấn tượng nhất là tiết học kể chuyện tuần trước.

Sau tiếng trống báo hiệu giờ vào lớp, cô giáo em bước vào, khuôn mặt khẽ mỉm cười với chúng em. Hôm ấy cô mặc một chiếc áo dài màu hồng vô cùng thướt tha. Chiếc áo dài giúp làm tôn lên vóc dáng thon gọn của cô. Mái tóc dài được cô thả xõa ngang vai nên trông cô càng trở nên duyên dáng hơn.

Vì hôm ấy là kỉ niệm ngày sinh của Bác Hồ nên chúng em được cô kể cho nghe câu chuyện về Bác. Cô bắt đầu kể, giọng cô trầm ấm thể hiện rõ tình cảm của cô với Bác. Qua lời kể của cô, hình ảnh của Bác Hồ như hiện lên trong tâm trí của em. Đó là hình ảnh của một cụ già râu tóc bạc phơ đang ngồi bên bàn đá làm việc. Là hình ảnh của cụ già ngồi câu cá bên hồ. Là hình ảnh Bác Hồ nằm trong Lăng, đôi mắt nhắm như đang ngủ một giấc ngủ dài,… Dường như cô cũng đang xúc động khi kể về Bác bởi em thấy đôi mắt cô đỏ hoe, ngân ngấn nước.

Sau khi kể cho chúng em nghe một vài mẩu chuyện về Bác Hồ, cô bắt đầu hỏi cả lớp xem có ai có câu chuyện thú vị nào về Bác hay không. Cô đi lại xung quanh lớp, dáng đi thướt tha, nhẹ nhàng. Tà áo dài bay bay theo mỗi bước chân cô. Có rất nhiều cánh tay giơ lên. Bạn thì kể chuyện về Bác, bạn thì hát các bài hát về Bác Hồ. Tiết học vì vậy trở nên thật sôi nổi.

Cô chính là người đã truyền cảm hứng cho em để em thêm yêu thích môn học Tiếng Việt. Không chỉ vậy, cô còn dạy em cách sống để trở thành một người có ích. Cô chính là hình mẫu lý tưởng để em noi theo.

Tả cô giáo của em lớp 5 hay nhất – Mẫu 13

Cô giáo chủ nhiệm của lớp em là cô Lê Trà – một giáo viên giỏi và tốt bụng. Ngay từ lần đầu gặp cô là em đã rất yêu quý cô rồi.

Cô Lê Trà năm nay khoảng gần năm mươi tuổi, cũng đã gắn bó với nghề dạy học suốt hơn hai mươi năm nay rồi. Cô cao chừng mét sáu, thân hình thon gọn, mảnh mai. Với nước da trắng hồng, mái tóc đen truyền thống dài đến giữa lưng, trông cô thật là dịu dàng và đằm thắm. Cô Trà có đôi mắt đẹp lắm, đen láy và trong veo như nước hồ mùa thu. Đôi môi cô đỏ hồng, tươi tắn. Hai bên tai luôn đeo chiếc khuyên tai ngọc trai suốt bao năm không thay đổi. Trang phục đi dạy của cô là những chiếc áo dài xinh xắn, thướt tha với nhiều màu sắc và họa tiết khác nhau. Trong đó, cô đặc biệt yêu thích hơn cả là màu thiên thanh.

Cô Trà có giọng nói ấm áp lắm, nghe như là đang được tắm mình dưới tia nắng của mùa hạ vậy. Với kinh nghiệm giảng dạy nhiều năm, cô Trà dạy rất hay và dễ hiểu. Không chỉ thế, cô còn rất kiên nhẫn với chúng em. Câu nào khó hiểu, cô sẽ giảng đi giảng lại nhiều lần đến khi nào chúng em hiểu mới thôi. Ngoài giờ học, cô thường dành thời gian lắng nghe chúng em. Từ những câu chuyện nhỏ trong cuộc sống, đến chuyện bài vở ở trường. Cô Lê Trà tựa như một người chị, người mẹ của chúng em vậy. Không chỉ được học sinh yêu quý, cô Trà còn rất được lòng các bậc phụ huynh và đồng nghiệp bởi tấm lòng nhân hậu và cách cư xử của mình. Càng được học với cô, em lại càng thêm yêu mến và ngưỡng mộ cô.

Đến nay, thấm thoắt em đã được học cùng cô hơn ba năm rồi. Và cũng đã sắp đến lúc nói lời tạm biệt. Thế nhưng em chắc chắn rằng, dù thế nào, cô vẫn luôn là một người giáo viên tuyệt vời nhất trong trái tim em.

Tả cô giáo của em lớp 5 hay nhất – Mẫu 14

Những năm học tiểu học vừa qua, em đã học rất nhiều thầy cô giáo. Tuy bài giảng đến từ mỗi thầy, cô đều thật hay và ý nghĩa, nhưng em vẫn nhớ nhất là cô Hà.

Năm cô dạy lớp em, cô cũng không còn trẻ, vì mái tóc cô đã ngả hoa râm. Dáng người cô hơi gầy, tác phong điềm tĩnh và nước da hơi rám nắng của cô khiến bất cứ ai đã nhìn là nhớ mãi. Những điểm nổi bật nhất của cô có lẽ là đôi mắt. Đôi mắt cô hơi trĩu xuống, nhưng khi nhìn lướt qua thì khó có thể thấy, vì nó luôn bị che khuất bởi cặp kích dày của cô. Hàng ngày, cô đến trường, ăn mặc cũng không khác bình thường là mấy, vẫn chỉ là áo sơ mi, quần tây, trên tay xách chiếc cặp đen, trông cô thật giản dị, gần gũi.

Những ngày có tiết trên lớp, thường thì cô không bỏ buổi nào, ngay cả khi có những việc như việc gia đình, sức khoẻ làm cô buồn phiền đi nữa. Những giờ lên lớp của cô, các bạn ai cũng chăm chú nhìn lên bảng, năng phát biểu ý kiến, vì bài giảng của cô không bao giờ thiếu mất sự thú vị, làm chúng em thêm say mê học tập. Những lúc chúng em tiến bộ, cô lại khích lệ làm em thêm vui và cố gắng học tập hơn.

Trong mỗi buổi họp hay sau mỗi tiết dự giờ, các thầy cô thường trao đổi với nhau về cách giảng dạy cho bài học thêm cuốn hút. Rồi trong những ngày tập khai giảng đầu năm học, hay các buổi biểu diễn văn nghệ trường, cô tham gia nhiệt tình lắm… Nhiều lúc có ai gặp chuyện vui buồn, cô đều chia sẻ, cảm thông. Có lẽ cũng vì vậy, mà các thầy cô giáo đều rất quý mến cô, như một người đồng nghiệp tốt, một người bạn thân.

Trong mỗi buổi họp phụ huynh, cô luôn nắm chắc kết quả học tập, sự cố gắng, phấn đấu của từng bạn để thông báo với cha mẹ chúng em. Nhờ sự quan tâm tận tình của cô mà cha mẹ em đã phần nào hiểu được những hoạt động của em ở lớp, ở trường.

Vậy nên, mẹ em luôn liên lạc với cô mỗi tối thứ bảy, trao đổi với cô về tình hình học tập của em…

Mỗi lần đi qua nhà cô buổi sáng, em đều thấy cô tưới nước cho cây cối, vườn tược. Hình ảnh một cô giáo đứng trên bục giảng không khác nhiều so với cô lúc ấy, vẫn rất giản dị nhưng đầy thân thương.

Tả cô giáo của em lớp 5 hay nhất – Mẫu 15

Hồi còn bé, em rất thích hát và được nghe mẹ hát. Những câu hát ấy tràn ngập những hình ảnh thơ mộng, thú vị. Trong đó có câu hát mà em luôn nhớ mãi: “Lúc ở nhà mẹ cũng là cô giáo, khi đến trường cô giáo như mẹ hiền. Cô và mẹ, là hai cô giáo. Mẹ và cô, ấy hai mẹ hiền”. Tuy nghe nhiều, hát nhiều, nhưng phải đến khi em vào lớp 1, được học với cô Nhung thì em mới thực sự cảm nhận được những tình cảm trong bài hát đó.

Cô Nhung, là một cô giáo trẻ và xinh đẹp. Cô ấy là cô giáo dạy lớp 1 – cô giáo đầu tiên của em. Cô Nhung co khoảng 1m60, cân nặng chừng 48kg. Thân hình cô trông có phần mảnh mai nhưng không hề yếu đuối tí nào. Một mình cô có thể xách cả túi đồ ăn cho cả lớp khi đi cắm trại. Một mình cô có thể bế một bạn khá mập chạy thẳng từ lớp học đến phòng y tế. Cô mạnh mẽ giống như một người mẹ vậy.

Mái tóc cô Nhung có màu đen tuyền, chừng ngang vai, thường được cô buộc thành cái đuôi gà phía sau. Khi cô đi, nó cứ lúc la lúc lắc, ngộ nghĩnh vô cùng. Khuôn mặt cô có hình tròn, kết hợp với nước da trắng sáng và đôi mắt đen láy, khiến cô trông thật là đáng yêu. Mỗi ngày đến lớp, cô thường mặc rất giản dị. Đó là những chiếc áo sơ mi trắng, cùng chân váy dài đến đầu gối với các màu sắc, họa tiết khác nhau. Riêng thứ hai và những dịp đặc biệt, cô sẽ mặc áo dài và buông xõa tóc ra. Khi đó, trông cô trở nên nữ tính vô cùng.

Là một cô giáo dạy lớp 1, cô Nhung rất dịu dàng và kiên nhẫn. Cô có thể lặp đi lặp lại những chữ cái, con số đơn giản cho đến khi chúng em nhớ mới thôi. Cô cũng nghiêm khắc lắm đấy nhé. Nếu bạn nào mà không chăm chỉ học tập, sao nhãng, cô sẽ phạt ngay. Không chỉ là một người giáo viên, đối với em và các bạn, cô Nhung còn như là một người mẹ, người chị thân thiết. Cô trò chuyện, tâm sự, giải đáp những thắc mắc ngốc nghếch của chúng em. Cô tết tóc, thay áo, thăm hỏi chúng em như là một người thân thực thụ.

Cô Nhung không phải là cô giáo duy nhất và cũng không là cô giáo đối xử tốt với em nhất. Nhưng đối với em, sự xuất hiện của cô mang một ý nghĩa tinh thần đặc biệt. Bởi cô là cô giáo đầu tiên của em, đem đến cho em những ngày tháng thật tuyệt vời. Sau này dù em được học với bao nhiêu cô giáo khác đi chăng nữa, thì cô Nhung mãi vẫn sẽ chiếm trọn vị trí cao nhất trong trái tim em.

Tả cô giáo của em lớp 5 hay nhất – Mẫu 16

Trong năm năm học dưới mái trường tiểu học thân thương, tôi đã có biết bao kỷ niệm tuổi thơ không thể quên, có những người bạn thân thiết cùng nhau chia sẻ tình cảm buồn vui, nhưng hình ảnh in đậm nhất trong tâm trí tôi vẫn là cô giáo Thuận – người dạy tôi năm cuối của bậc tiểu học.

Cô Thuận kém tuổi mẹ tôi, trông cô rất trẻ. Dáng người cô hơi thấp nhưng khuôn mặt cô rất xinh. Cô có làn da rám nắng, mái tóc đen nhánh luôn được cặp gọn sau gáy bằng một chiếc cặp tóc nhỏ. Cô có đôi mặt sắc sảo, to và sáng, pha lẫn những ánh mắt ấm áp dịu hiền. Mũi cô cao, thanh tú. Cô luôn nở nụ cười thân thiện với mọi người. Mỗi khi cô cười lại để lộ hàm răng trắng muốt.

Cô coi chúng tôi như chính những đứa con cưng của mình. Cô tận tình chăm sóc chúng tôi từng li từng tí. Cô cố gắng rèn luyện cho những bạn học kém, động viên, giúp các bạn ấy vươn lên trong học tập. Đối với chúng tôi học đội tuyển, cô luôn dành sự quan tâm đặc biệt. Nhiều bài toán khó cô luôn tìm ra phương pháp giảng ngắn gọn dễ hiểu nhất để chúng tôi tiếp thu tốt và nhớ lâu.

Cô đã làm cho chúng tôi say mê học toán, làm văn. Nhờ vậy, trong kỳ thi học sinh giỏi cấp thành phố năm ấy, sáu đứa chúng tôi đi thì thì cả sáu đều đạt giải rất cao: ba giải nhất, ba giải nhì.

Chúng tôi vui lắm và tôi biết cô đã thỏa lòng với đám học trò chúng tôi. Cả lớp ai cũng kính trọng cô. Nhờ cô mà chúng tôi mới có được như ngày hôm nay. Tôi thầm hứa lên cấp hai rồi sẽ học tốt để cô vui lòng. Và mái trường Trần Quốc Toản thân yêu và thầy cô yêu dấu sẽ luôn ở trong tim tôi.

Tả cô giáo của em lớp 5 hay nhất – Mẫu 17

Chỉ còn vài tháng nữa thôi là em sẽ phải rời xa ngôi trường mình gắn bó suốt năm năm qua, để đến với ngôi trường mới. Chắc chắn, em sẽ nhớ trường nhiều lắm. Nhớ hàng cây ghế đá, nhớ bảng đen lớp học, nhớ những người bạn cùng tụm năm tụm bảy trước căng tin. Và nhớ nhất, chính là cô Thu Hà – giáo viên chủ nhiệm của em.

Cô Thu Hà năm nay khoảng ba mươi tuổi với hơn năm năm kinh nghiệm trong nghề. Tuy nhiên trông cô dường như trẻ hơn tuổi thật, nhiều phụ huynh ở lần gặp đầu tiên cứ nghĩ là cô vừa mới ra trường. Cô không cao lắm, chỉ khoảng 155cm, nhưng rất thon thả, gọn gàng. Làn da cô trắng hồng khỏe mạnh. Đặc biệt, cô có mái tóc đen, thẳng dài đến giữa lưng, mỗi lần cô di chuyển, nó lại đong đưa, sóng sánh như là dòng thác đen. Khuôn mặt cô tròn đầy, rất phúc hậu. Đôi mắt màu nâu, tròn xoe như búp bê. Trong đôi mắt đó, là đầy ắp những yêu thương, quan tâm dành cho chúng em. Cô Thu Hà rất hay cười, mà cô cười cũng rất đẹp. Khi đó, đôi mắt cô khẽ nheo lại, hai má phình lên, lại xuất hiện thêm hai chiếc lúm đồng tiền nữa. Trông thật là dễ thương.

Hằng ngày, cô Hà mặc rất đơn giản. Thường chỉ là những chiếc áo sơ mi và quần vải đen. Những dịp đặc biệt, cô sẽ mặc áo dài. Dù đơn giản, nhưng vẫn toát lên vẻ thanh lịch đặc trưng của những cô gái Hà Thành từ cô. Ngay cả giọng điệu, cử chị của cô cũng thật dịu dàng và nền nã. Đủ các yếu tố mà ông bà ta xưa vẫn bảo “đi nhẹ, nói khẽ, cười duyên”. Điều đó khiến cho bất kì ai cũng quý mến cô.

Tuy bình thường luôn hiền lành và vui vẻ, nhưng khi vào giờ học, ngay lập tức cô Hà sẽ trở nên nghiêm khắc hơn. Bạn nào không làm bài tập, làm việc riêng trong giờ học, cô sẽ nhắc nhở ngay. Nên cả lớp ai cũng nghiêm túc học tập cả. Nhờ vậy, mà cuối năm, ai cũng đạt được kết quả như mong muốn, có sự tiến bộ rõ rệt so với năm trước.

Ngày chia xa cô đã đến rất gần rồi. Sự thấp thỏm, nuối tiếc đã dần nhen nhóm lên trong em. Em sẽ cố gắng học tập thật tốt và cùng cô tạo ra nhiều kỉ niệm đẹp hơn nữa. Để khi chia xa chẳng có gì phải hối tiếc, và để sau này có nhiều điều hơn để hoài niệm về cô.

Tả cô giáo của em lớp 5 hay nhất – Mẫu 18

Công cha, áo mẹ, chữ thầy

Gắng công mà học có ngày thành danh

Từ ngày xưa tới nay, câu ca dao này vẫn được giúp từ đời này sang đời khác, nghề giáo viên đã áp dụng câu ca dao này vào bài dạy. Ở trường em đang học cũng thế. Trong mọi thầy cô đã dạy dỗ em thì cô Hương là người mà em yêu thương nhất. Mỗi giờ học đều vang lên giọng nói âu yếm của cô: “Có em nào không hiểu bài không?”. Câu nói đấy thật ấm áp biết dường nào

Cô giáo Hương năm nay 40 tuổi. Dáng hình tương đối cân đối nhất là khi khoác lên mình tà áo dài mỗi lúc đến lớp. Với đôi giày cao gót màu đen bóng, trông người cô cao hơn, bắt mắt hơn. Mái tóc cô giáo dài, đen mượt luôn được buộc cao gọn ghẽ. Khuôn mặt cô tròn trịa, nổi bật với da dẻ trắng. Mặc dầu không dùng phấn son nhưng trông cô vẫn xinh đẹp và phúc hậu lạ thường. Đó là khuôn mặt nhân đức và được pha lẫn nét khôi hài. Vầng trán khá cao biểu lộ sự tuyệt vời có khí chất của người giáo đã luôn khiến chúng em yêu thương cùng với bái phục. Đôi mắt sáng thường đổi thay trông giống như một nhà ảo thuật. Lúc vui hai mắt đó thường ánh lên nhiều tia sáng hạnh phúc, nhất là lúc chúng em được điểm cao. Khi bạn nào ko tập trung học thì hai mặt cô đanh lại và trông rất nghiêm trang. Cô chỉ nhìn thôi cũng đủ để cả lớp im lặng. Ngoài ra, giọng điệu nói lúc trầm, lúc bổng, lúc nhanh, khi chậm của người cô đã cuốn hút chúng em vào thế giới kiến thức của cô, một thế giới vẫn còn nhiều bí ấn đang chờ đợi chúng em khám phá. Cô rất hay mỉm cười, nét cười tươi tỉnh và đẹp giống như hoa. Cô nhìn càng cuốn hút hơn bởi hàm răng đều như các hạt bắp và trắng như muối biển. Cô siêu gần gũi học sinh và luôn công bằng giữa bạn giỏi cùng với bạn yếu.

Cô Hương người giáo viên giảng dạy cực kỳ nhiệt tình cùng với cẩn thận. Các phần nào khó, cô giáo thường gợi mở các câu hỏi nhỏ giúp chúng em phát biểu và hiểu rõ bài một cách dễ dàng hơn. Cô giáo dạy dỗ cho chúng em viết từng nét chữ. Mỗi lúc cô nói chuyện hay đọc thơ, chúng em đều chăm chú lắng nghe. Người cô luôn tận tình giúp đỡ nhiều thầy cô đồng nghiệp cùng phát triển. Cô giáo là một giáo viên gương mẫu nên được toàn bộ học sinh chúng em yêu quý. Chúng em cũng cực kỳ vui lúc học với cô. Học với cô thật thích biết bao.

Em cực kỳ yêu mến cô giáo Hương. Dù rằng giờ đây ko còn học sở hữu cô nữa nhưng em luôn tôn trọng cùng với hàm ân cô giáo. Em sẽ nhớ lời cô chỉ dẫn và phấn đấu học thật nhiều để không phụ lòng người cô.

Tả cô giáo của em lớp 5 hay nhất – Mẫu 19

Năm nay, tôi đã xa ngôi trường Hồng Hà thân yêu rồi. Tôi đã không còn rụt rè bước vào ngôi trường này như ngày đầu tiên bước vào lớp Một. Chính những ngày đầu tiên ấy đã để lại trong tôi một ấn tượng không bao giờ phai bởi đó là ngày đầu tiên tôi gặp cô giáo Thủy.

Cô Thủy bây giờ chắc vẫn còn trẻ đẹp như hồi nào. Ngày đầu tiên tôi gặp cô, cô chỉ mới ngoài hai mươi tuổi, nhìn cô hệt như một nữ sinh mới ra trường. Cô mặc bộ áo màu hồng ngọc, dáng đi thướt tha đến bên tôi khi tôi đang đứng ngẩn người ra nhìn chăm chú vào cô. Cô hỏi tôi:

– Em tên là gì?

Giọng nói của cô thật ngọt ngào. Lúc ấy, tôi mới thấy rõ khuôn mặt cô. Đó là một khuôn mặt trái xoan với mái tóc đen nhánh chấm ngang vai. Tôi lễ phép nói:

– Dạ em tên Lệ Quyên ạ!

Cô nở trên đôi môi đỏ hồng một nụ cười tươi rồi cầm tay tôi dắt vào lớp. Tay cô thon thả, mềm và mát lạnh nắm lấy tay tôi, truyền cho tôi lòng tự tin của buổi học đầu tiên và như nhắn nhủ tôi: “Hãy bình tĩnh như một người lính ngày đầu ra trận, cậu bé ạ!” Suốt cả năm học, cô rất tận tụy dạy dỗ chúng tôi. Có những bài cô giảng rồi, chúng tôi chưa thật hiểu, cô từ từ giảng lại chậm hơn, kĩ hơn cho đến lúc chúng tôi thực sự hiểu cô mới chuyển sang luyện tập.

Nhờ hiểu sâu về lí thuyết mà các bài tập thực hành, chúng tôi đều làm được cả khiến cô rất vui. Nhưng cô cũng rất nghiêm khắc mỗi khi tụi nhỏ chúng tôi nghịch ngợm không phải lúc, phải nơi. Các bạn trong lớp tôi ai cũng muốn làm những điều hay điều tốt để cô vui. Tôi là một học sinh giỏi toán của lớp nhưng chữ viết thì vào loại tệ nhất lớp. Cô thường viết mẫu cho tôi trước để tôi viết theo. Có nhiều lần tôi quá ham chơi, chữ viết nguệch ngoạc, cẩu thả, cô bắt viết lại. Thậm chí giờ ra chơi, cô bắt tôi ngồi viết lại bài học, xong rồi mới cho ra. Nhờ vậy mà giờ đây chữ viết của tôi đã trở nên đẹp vào loại nhất, nhì lớp.

Gặp phụ huynh nào, cô cũng báo rõ những mặt mạnh, yếu của học sinh để phụ huynh biết để kết hợp với giáo viên chủ nhiệm giáo dục rèn luyện thêm cho học sinh. Cô Thủy là cô giáo mà tôi gặp đầu tiên ở bậc Tiểu học. Cô đã làm cho tôi hiểu được tấm lòng của các thầy cô và dạy cho tôi những điều mới lạ mà tôi chưa biết. Cô là người thầy đầu tiên dắt tôi bước vào cuộc đời học sinh, dạy tôi những nét chữ đầu tiên. Tôi không bao giờ quên công ơn dạy dỗ của cô – người mẹ thứ hai ở trường của tôi.

Tả cô giáo của em lớp 5 hay nhất – Mẫu 20

Ăn quả nhớ kẻ trồng cây Có danh có vọng nhớ thầy khi xưa

Đó chính là những câu thơ nói về nghề giáo, nghề mà luôn được yêu quý, kính trọng. Tôi rất yêu mến các thầy cô giáo của mình, nhưng người để lại cho tôi những ấn tượng sâu sắc nhất chính là cô Kim Anh – cô giáo chủ nhiệm của chúng tôi.

Cô có mái tóc rất dài, mượt mà, đen nhánh và luôn phảng phất hương thơm. Đôi mắt cô to tròn, đen láy, vô cùng cương nghị nhưng cũng không kém phần dịu dàng. Khi chúng tôi đạt thành tích cao trong học tập, cô luôn nhìn chúng tôi với ánh mắt trìu mến. Còn mỗi khi chúng tôi mắc lỗi, đôi mắt cương nghị của cô lại đượm buồn. Đôi bàn tay cô thon dài, luôn viết ra những mạch văn giàu cảm xúc để chuyển tải bài học đến với chúng tôi.

Cô còn giúp chúng tôi nhớ bài lâu hơn bằng giọng nói của mình. Giọng nói của cô thật truyền cảm, khi thì dịu dàng, ấm áp, lúc lại dí dỏm, vui tươi khiến cho chúng tôi luôn tập trung vào bài học, quên cả thời gian. Tính cách cô hiền lành, chính trực, cô luôn nghiêm túc với công việc của mình. Hàng ngày, cô rất hay vui đùa với chúng tôi nhưng khi đã vào tiết học, cô cũng rất nghiêm khắc. Với cô dạy học không chỉ là một nghề, mà còn là một niềm đam mê.

Cô luôn chuẩn bị rất kỹ cho bài giảng của mình, nhiều khi cô còn sử dụng cả những đoạn “clip” ngắn về bài học, giúp chúng tôi có thể tiếp thu bài nhanh nhất. Dù cô đã là một giáo viên nhưng cô vẫn học, đó là sở thích của cô. Cô luôn thức đến ba, bốn giờ sáng mới đi ngủ vì sau khi soạn giáo án, cô lại tiếp tục học bài. “Học như một con đò ngược dòng vậy, các con ạ!” Lời cô nói thấm thía lòng chúng tôi.

Tôi nhớ nhất là khi cô đi thăm quan với lớp chúng tôi. Lúc ấy, trên nét mặt cũng như trong đôi mắt của cô thể hiện sự lo lắng, bồn chồn không yên. Sau đó, chúng tôi mới vỡ lẽ, ra là hôm ấy, cô có bài thi môn triết học nhưng cô đã nghỉ thi để đi cùng với lớp chúng tôi vì cô sợ rằng có vấn đề gì không hay với chúng tôi, cô sẽ ân hận cả đời. Một kỉ niệm đáng nhớ khác là khi tôi bị ốm nên vào học muộn hơn so với các bạn. Khi ấy, tôi khá lo sợ do tôi đã nghỉ mất hai tuần. Tôi bước vào lớp với tâm trạng lo lắng. Cô biết là tôi đã nghỉ học, cô bèn giảng lại cho tôi những chỗ tôi chưa biết, chưa hiểu, rồi nhờ bạn cho tôi mượn vở để chép bù bài. Lúc đó tôi thấy mình nhẹ nhõm, thầm cảm ơn cô và các bạn.

Quả thật, nghề giáo thật là cao quý, giống như câu ví: “Nghề giáo là người lái đò tri thức qua sông”. Đó cũng là nghề mà tôi mong ước sau này khi trưởng thành. Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20-11, tôi muốn gửi lời chúc tới cô rằng: “Con chúc cô luôn mạnh khỏe! Con yêu cô nhiều lắm!”

Tả cô giáo của em lớp 5 hay nhất – Mẫu 21

Đã mấy năm qua rồi cho tới bây giờ em vẫn còn thương mến cô Nga, người đã dạy dỗ em trong những niên học thứ nhất tại ngưỡng cửa Tiểu học.

Cô giáo Nga mang dáng người dong dỏng, không mập cũng ko gầy. Tuổi có độ gần bốn mươi nhưng trông người cô còn siêu trẻ. Em cực kỳ thích những dòng áo dài cô mặc tới lớp, thường là các mẫu áo lụa mỏng trắng, đủ màu sắc tươi đẹp. Em nghĩ ai cũng ưa thích sở hữu thân hình và làn da như cô giáo. Mái tóc cô được uốn gọn gàng ôm lấy bộ mặt đầy đặn, lúc nào cũng trang điểm một cách hài hoà. Hai mắt cô to, đen láy, loại mũi tuy khá cao nhưng trông tương xứng với gương mặt. Cô cười cực kỳ tươi, giòn giã, lộ hai hàm răng trắng đều như hạt bắp. Mọi thứ hòa quyện tạo ra nét đẹp thân mật, cởi mở, nhưng ko vì vậy mà kém phần cương nghị.Và giọng điệu cô giảng bài khi trầm ấm, lúc ngân vang.

Cô rất thương yêu học sinh. Em còn ghi nhớ những buổi đầu đi học, chúng em đều là nhiều đứa trẻ vừa rời khỏi tay ba mẹ, ngờ ngạc, rụt rè và thậm chí có bạn còn oà lên khóc khi ba mẹ ra về. Cô giáo thì giống như người mẹ hiền, hết dỗ bạn này quay qua dỗ bạn khác khiến cho lòng em và các bạn yên tâm không còn nhớ gia đình nữa. Thế nhưng cô giáo cực kỳ nghiêm khắc lúc giảng bài, bạn nào không quan tâm theo dõi tập trung lắng nghe thì cô nhắc nhở ngay cùng với luôn tuyên dương các bạn nỗ lực trong học tập.

Các buổi học đầu tiên với biết bao khó nhọc, cô giáo đã nhấc tay từng bạn uốn nắn, chỉ cho từng bạn cách phát âm nhiều vần. Vào nhiều giờ ra chơi cô giáo nán lại gạch hàng trong tập vở, cho chúng em viết ngay hàng thẳng lối, hoặc chỉ vẽ càng thêm cho những bạn còn yếu không theo kịp. Giờ rảnh cô thường nói chuyện cho chúng em nghe. Cả lớp cười vang khi cô kể chuyện vui, lúc ấy em cảm thấy bầu ko khí trong cả lớp ấm áp như gia đình!. Bên cạnh việc việc dạy và săn sóc chúng em, cô còn quan tâm gia đình các bạn khó khăn, tạo điều kiện hỗ trợ cho các bạn.

Tuy không học cô giáo nữa nhưng trong lòng em luôn tôn trọng cùng với hàm ơn cô giáo. Em tự răn sẽ tìm mọi cách học bài tốt nhằm không phụ lòng yêu mến, trông nom của cô.

Tả cô giáo của em lớp 5 hay nhất – Mẫu 22

“Lúc ở nhà mẹ cũng là cô giáo. Khi đến trường cô giáo như mẹ hiền”. Ngâm nga câu hát quen thuộc trong đầu, em lại nhớ về cô giáo hồi lớp 1 của em. Cô tên là Chi, là cô giáo chủ nhiệm hồi em mới bắt đầu bước chân vào ngôi trường Tiểu học – một môi trường học tập hoàn toàn mới và lạ lẫm đối với em. Em rất yêu quý cô Chi. Cô là một cô giáo tốt tính, dễ thương và rất yêu thương, chăm lo cho học sinh.

Cô Chi năm nay đã gần ba mươi tuổi. Cũng là giáo viên trẻ, mới chuyển về trường em giảng dạy được vài năm thôi. Dáng người cô nhỏ nhắn, xinh xắn. Cô không cao lắm, nhưng như thế lại khiến cô vô cùng dễ thương. Khuôn mặt cô hình trái xoan, rất phúc hậu. Nước da cô trắng hồng như da em bé. Mái tóc cô dài, buông xõa đến ngang lưng, và đen óng mượt. Mái tóc cô lúc nào cũng thoang thoảng mùi hương của bồ kết, đinh hương. Cô bảo cô thuộc kiểu người sống truyền thống nên không quen dùng các loại dầu gội hiện đại, vì vậy cô hay gội đầu bằng các loại thảo mộc tự nhiên như: vỏ bưởi, đinh hương, bồ kết. Đôi mắt bồ câu của cô đen nhánh. Và đó là đôi mắt biết cười. Mỗi khi chúng em không chăm chỉ học bài, còn lười biếng là đôi mắt cô như trĩu xuống, tỏ rõ vẻ buồn bã và thất vọng. Còn mỗi khi bọn em ngoan ngoãn, chăm chỉ học tập và vui chơi cùng nhau thì đôi mắt đó như ánh hẳn lên một niềm vui sướng, hạnh phúc, tự hào. Nụ cười của cô rất tươi như ánh nắng bình minh tỏa rạng trên sườn đồi. Và em cũng yêu nhất là nụ cười hiền hậu, dễ mến của cô.

Cô Chi là một giáo viên rất thương yêu, chăm lo cho học sinh nhưng cũng vô cùng nghiêm khắc. Cô chăm lo cho bọn em từng bữa ăn tới giấc ngủ ở trên lớp từng li từng tí một. Sự dịu dàng của cô luôn luôn làm cho bọn em cảm thấy ấm áp đến lạ kỳ. Có những bài khó, cô giảng mãi mà bọn em vẫn không hiểu thì cô Chi không bao giờ trách mắng mà cô luôn luôn nhẫn nại, chỉ bảo, giảng giải cho chúng em một cách từ từ cho tới khi bọn em hiểu thì thôi. Giai đoạn em mới tập viết, cầm bút viết còn sai cách, gượng gạo thì cô Chi đã cầm tay em uốn nắn cho em từng nét chữ một. Cô cũng là một người nghiêm khắc. Với những bạn không nghe lời, cô luôn có những hình thức nhắc nhở kịp thời để cho các bạn sửa chữa và thay đổi. Cô dạy cho chúng em những bài học về đạo lý làm người, về cách ứng xử đẹp trong cuộc sống.

Em rất yêu quý và kính trọng cô Chi. Mai này dù đi đâu xa thì em sẽ không bao giờ quên những hình ảnh và kỷ niệm về cô Chi.

Tả cô giáo của em lớp 5 hay nhất – Mẫu 23

Mỗi ngày đến trường, em đều gặp cô giáo chủ nhiệm nhưng hôm thứ ba tuần trước, lớp em có tiết học kể chuyện. Trong tiết học đó, cô giáo chủ nhiệm của lớp em, cô Châu trông thật là hiền dịu, bao dung và đầy kính mến.

Sau khi tiếng trống trường vang lên giòn giã. Cô Châu bước vào lớp. Hôm nay cũng như bao buổi học khác, nhìn cô thật là giản dị nhưng gần gũi và dễ mến. Cả lớp em đứng nghiêm chào cô. Đáp lại, “Cô chào cả lớp, hôm nay chúng ta học bài mới nhé! Cô sẽ kể cho các em nghe một câu chuyện”. Kèm theo một nụ cười, nụ cười của cô như nụ hoa sớm hé nở mới dịu dàng, dễ mến và thuyết phục làm sao! Mái tóc của cô được cột gọn gàng, đen óng. Khuôn mặt cô hình trái xoan cùng với nước da trắng.

Đôi mắt cô màu đen, luôn nhìn chúng em trìu mến nhưng đầy sự nghiêm khắc. Hôm nay, cô mặc chiếc áo dài có những hoa văn nhiều màu sắc càng làm cho dáng cô thêm thon thả. Tiết học bắt đầu. Hôm nay chúng ta học bài “Tiếng vĩ cầm ở Mỹ Lai”, cô giáo giới thiệu. Cả lớp em còn đang không biết Mỹ Lai ở đâu nên rất tò mò. Cô cầm viên phấn trắng viết lên bảng. Chữ của cô mới đẹp làm sao, cứ như được in ra từ chiếc máy in vi tính.Từ tay cô, dòng chữ nắn nót ”Tiếng vĩ cầm ở Mỹ Lai” hiện ra trước mắt chúng em.

Cô bắt đầu kể, cả lớp em yên lặng nghe cô kể. Giọng cô thật ấm áp, truyền cảm, lúc trầm lúc bổng. Theo lời cô, chúng em như được đang tận mắt chứng kiến cảnh tượng đau lòng và tàn bạo, vô nhân tính của những người lính Mỹ tại Mỹ Lai. Khi cô kể đến đoạn lính Mỹ xả súng vào những người dân vô tội, giọng cô như nghẹn lại, cô quay mặt đi. Em chợt nhìn thấy cô quay ra cửa, cô đưa tay vội lau giọt nước mắt lăn trên má. Không gian của lớp học như chùng xuống. Mọi thứ xung quanh như đứng lại để nghe cô kể chuyện. Cả lớp em ai cũng xúc động.

Rồi cô kể đến đoạn một người cựu chiến binh Mỹ đã đến Mỹ Lai kéo những khúc nhạc vĩ cầm như một lời tạ tội với linh hồn những người đã khuất. Giọng cô lại vui hẳn lên. Nghe nó sao trong trẻo, bao dung và thánh thiện quá vậy. Lòng em cũng vui sướng biết nhường nào. Bây giờ đến phần tập kể chuyện. Cô đi xuống dưới lớp ân cần chỉ bảo tận tình chúng em. Bạn Thủy lúng túng, chưa nhớ rõ được nội dung câu chuyện, cô đã gợi ý bằng những lời nhẹ nhàng. Thế là bạn ấy nhớ lại và kể được cả đoạn của mình. Bạn Thịnh học giỏi văn nên đã kể trôi chảy và cô rất vui, cô cho bạn điểm tốt.

Cả lớp em ai cũng muốn được cô gọi kể chuyện trước lớp. Cô khen cả lớp, cô cười rất tươi. Em ngắm nhìn cô, thấy cô lúc đó thật đẹp. Em biết cô rất hài lòng về những điều cô đã dạy cho chúng em. Cô Châu ơi, dù sau này em có xa ngôi trường thân yêu này, em sẽ mãi nhớ bóng hình của cô. Nhớ cô đã kể cho em nghe câu chuyện vụ thảm sát ở Mỹ Lai đau thương như thế nào. Em hứa với cô sẽ cố gắng học giỏi để xứng đáng là học trò của cô. Cô Châu ạ, chính nhờ cô em thêm yêu đất nước Việt Nam của mình hơn.

Tả cô giáo của em lớp 5 hay nhất – Mẫu 24

Cứ mỗi năm em đều được học với một thầy hoặc một cô giáo. Mỗi thầy cô đều để lại cho em những ấn tượng đẹp. Nhưng có lẽ năm học lớp Năm này, cô giáo Thương đã để lại cho tuổi thơ của em những ấn tượng đẹp đẽ nhất dưới mái trường Tiểu học quê em.

Cô có dáng người thon thả mà một số thầy giáo ở trường em thường nói là dáng người mẫu. Em không biết chính xác cô cao bao nhiêu, chỉ đoán chừng một mét sáu mươi trở lên. Nước da trắng hồng, mái tóc đen mượt, óng ả luôn được buông xuống quá vai. Thỉnh thoảng, những làn gió mát thổi qua làm những gợn mây trên mái tóc thề ấy bồng bềnh nhấp nhô như sóng gợn. Đôi mắt cô to và đen lay láy ẩn dưới cặp lông mày thanh thoát.

Em cứ tưởng như lúc nào cô cũng trang điểm, nhưng kì thực không phải. Khuôn mặt trắng mịn như được thoa một lớp phấn hồng ấy là trời phú cho cô Thương của em đấy. Vẻ đẹp xuân xanh ấy của cô được nụ cười luôn nở trên đôi môi hồng tươi mỗi khi tiếp xúc với mọi người, càng tôn thêm vẻ đẹp lộng lẫy của cô. Có lẽ cô thích màu trắng bởi hàng ngày cô đến lớp thường là những chiếc áo dài màu mây của tuổi học trò, trắng trong như tuổi thơ của chúng em vậy.

Cô giáo như là người mẹ thứ hai của em. Mỗi lần tiếp xúc với mọi người hay giảng bài cho chúng em nghe, bao giờ cô cũng dịu dàng, nhỏ nhẹ, tạo sự chú ý ở người nghe bằng cả cử chỉ, ánh mắt và nụ cười. Có lẽ nhờ các yếu tố ấy mà chúng em trong suốt cả buổi học luôn chăm chú vào bài học không một chút lơ đễnh. Từ khi học cô cho đến bây giờ chưa một lần em thấy cô em cáu giận với ai bao giờ. Cũng có vài buổi học, có những bạn quá ham chơi không thuộc bài, cô chỉ nhắc nhở nhẹ nhàng. Cô bao dung và độ lượng lắm! Tất cả các bạn trong lớp em ai cũng mến cô, thương cô.

Giờ ra chơi, chúng em thường quây quần bên cô nghe cô kể chuyện. Những câu chuyện mà cô kể cho chúng em nghe đều là những kỉ niệm đẹp đẽ của tuổi học trò và những kinh nghiệm quý báu trong học tập mà cô đã từng trải qua để tuổi nhỏ chúng em học theo. Thương cô, mỗi chúng em đều có ý thức trong học tập và rèn luyện. Trong kiểm tra chất lượng giữa kì I vừa qua, lớp em đạt giải Nhất toàn trường. Hôm sinh hoạt lớp, cô nói: “Cô cám ơn tất cả các em, các em đã tặng cho cô một phần quà lớn nhất chúc mừng cô vào ngày Nhà giáo Việt Nam 20 – 11. Cô mong thi học kì I sắp tới lớp ta vẫn giữ được thành tích này để đạt danh hiệu “Lớp về đích đầu tiên” trong phong trào thi đua “Hai giỏi” của trường”.

Đối với em, cô Thương là hình ảnh tuyệt vời nhất để lại những ấn tượng đẹp đẽ và sâu sắc nhất trong tuổi thơ của mình. Cô là người mẹ thứ hai của em.

Tả cô giáo của em lớp 5 hay nhất – Mẫu 25

Trong đời học sinh, mỗi người sẽ có những ấn tượng riêng về từng người thầy, cô của mình. Còn em, người giáo viên mà em sẽ không bao giờ quên được là cô Thúy – một người đầy nhiệt huyết và yêu nghề.

Cô là giáo viên chủ nhiệm lớp một của em. Năm nay cô mới ngoài ba mươi tuổi. Dáng người cô dong dỏng cao, làn da trắng nên mặc gì cũng đẹp. Ấn tượng với em nhất là hôm khai giảng, cô mặc một tà áo dài màu hồng cánh sen. Cô thật đẹp, thướt tha mang vẻ đẹp của người con gái Việt Nam làm em cứ say sưa ngắm cô mãi. Mái tóc cô dài, đen nhánh được buộc gọn gàng để lộ ra khuôn mặt trái xoan thanh tú. Đôi mắt cô đen láy, lấp lánh niềm vui khi chúng em ngoan ngoãn học giỏi. Những đôi mắt ấy lại đượm buồn khi những đứa học trò mắc khuyết điểm. Đôi tay cô thon dài viết trên bảng những dòng chữ thật đẹp. Cũng chính đôi tay ấy cầm lấy bàn tay nhỏ bé của những đứa học trò nắn những nét chữ đầu tiên. Giọng nói cô trầm ấm, dễ nghe dẫn những đứa trẻ vào một thế giới đầy lạ lẫm nhưng thật thú vị.

Cô là một người giáo viên đầy nhiệt huyết và yêu thương học sinh như những đứa con của mình. Đặc biệt, chúng em mới là học sinh lớp Một, còn rất nhiều bỡ ngỡ, ngại ngùng nên cô luôn dành những sự quan tâm để chúng em không còn sợ hãi. Làm giáo viên đã là khó, làm giáo viên lớp Một lại càng khó hơn vì những đứa trẻ chưa hề quen với việc cầm bút viết, hay tính những phép tính cộng trừ. Nhưng bằng lòng nhiệt huyết yêu nghề cùng tình yêu thương, cô vẫn luôn ngày ngày kiên nhẫn nắn cho bao nét chữ thẳng hàng. Cô quan tâm đến từng bạn trong lớp. Bạn nào bị ốm và nghỉ học, cô đều đến nhà quan tâm, thăm hỏi và giảng cho bạn bài hôm bạn nghỉ. Cả lớp ai cũng rất yêu mến cô và luôn chăm chỉ ngoan ngoãn để cô không phải buồn lòng.

Em với cô có kỉ niệm mà có lẽ cả cuộc đời em không thể nào quên được. Và chính cô đã dạy cho em bài học thật đáng quý. Hôm ấy, Mai khoe chiếc bút máy mới mà anh mua cho. Chiếc bút rất đẹp, nó màu hồng in hình chú mèo Hello Kitty thật đáng yêu. Nhìn cái bút, tôi thích lắm và ao ước mình cũng có một cái như vậy. Em mượn bút Mai viết thử, những nét chữ được viết ra rất đẹp. Giờ ra chơi, cả lớp ra ngoài chơi hết. Lúc đi ngang qua bàn Mai, em thấy chiếc bút và cầm bút lên ngắm nghía. Không hiểu sao, em không muốn trả lại chiếc bút nữa vì thế đã lấy bút cất vào cặp của mình. Vào lớp, Mai ngồi khóc vì không thấy chiếc bút đâu nữa. Cả lớp xôn xao lục lọi sách vở để tìm lại bút cho Mai nhưng không thấy. Cô phải đi lục cặp các bạn trong lớp. Khi lục đến cặp của tôi, tôi rất lo sợ. Nếu bạn bè biết được tôi sẽ bị bạn bè chê cười, chế giễu. Nhưng kiểm tra cặp của tôi, cô không tìm thấy bút. Tôi rất thắc mắc tại sao cô lại không nói cho cả lớp rằng tôi chính là người lấy bút.

Sáng hôm sau, cô mang đến lớp một cây bút giống y hệt bút của Mai và nói là bác bảo vệ nhặt được. Rõ ràng chiếc bút ấy vẫn đang nằm trong cặp của tôi kia mà. Cuối buổi học, tôi cầm cây bút lên gặp cô, xin lỗi cô về việc mình đã làm. Cô không hề trách móc mà ân cần giảng giải cho em hiểu để lần sau em không bao giờ mắc lỗi nữa. Cô luôn bao dung như vậy. Bí mật về cây bút ngày đó vẫn chỉ có mình em và cô biết. Hành động của cô đã dạy cho em bài học thật quý giá.

Cô chính là một tấm gương, một người mẹ thứ hai của chúng em. Những kỉ niệm về cô luôn in đậm trong kí ức em.

Tả cô giáo của em lớp 5 hay nhất – Mẫu 26

Năm tháng rồi cũng qua đi, chỉ có thời gian là thước đo tình cảm của con người. Bây giờ tuy đã học lớp năm – lớp cuối cấp của trường tiểu học, sắp sửa phải tạm biệt mái trường, thầy cô, bạn bè để tiếp bước vào bậc trung học. Nhưng quãng thời gian là năm năm học ở trường, em không sao quên được những kỷ niệm về cô giáo đã dạy em những năm đầu chập chững cắp sách tới trường.

Cô có cái tên rất hay và em cũng rất thích đó là Kim Oanh. Cô là người mẹ hiền dịu nhất trong những ngày em còn học lớp một. Với dáng người đậm đà, mái tóc xoăn xoăn màu hạt dẻ thì ai cũng nói nhìn cô trông rất xinh. Cô thường mặc những bộ quần áo lịch sự, phù hợp với dáng người của mình. Ngày đó, em cứ nghĩ cô giáo phải dễ sợ lắm. Nhưng không, cô đã làm tan biến những ý nghĩ vẩn vơ đó của em. Cô vẫn là cô giáo hiền lành, tốt bụng. Với khuôn mặt tròn, phúc hậu, hai gò má cao cao, lúc nào cũng ửng hồng. Mắt cô đen láy, long lanh với hàng lông mi cong vút. Nhưng đặc biệt nhất vẫn là ánh mắt nhìn trìu mến, bao dung mà cô dành cho chúng em. Mỗi lần không học bài, chỉ cần nhìn vào đôi mắt buồn buồm của cô là bạn ấy hối hận ngay về việc làm của mình. Có lẽ, chính cô là người khơi dậy lòng hăng say học tập của chúng em. Ẩn dưới vầng trán cao cao thông minh ấy là đôi lông mày vòng nguyệt cân đối , tạo cho khuôn mặt vẻ thanh tú.

Cô Oanh là một giáo viên hăng say trong công việc và hết lòng thương yêu học sinh. Tâm hồn cô là cả một khoảng trời chứa chan bao tình yêu cô dành cho chúng em: Nghe cô giảng bài thì thật là thú vị. Cô giảng rất dễ hiểu, dễ nghe nên chúng em luôn tiếp thu được bài. Vào những giờ ra chơi, cô luôn ngồi lại để viết mẫu và chấm bài cho chúng em. Có những hôm cô còn trao đổi cách giảng bài với bạn bè đồng nghiệp. Nếu bạn nào đọc chưa tốt hay viết chưa đúng thì cô luôn sẵn sàng giúp đỡ. Khi cô đã giảng cho bạn nào thì bạn ấy hiểu ngay.

Vào những giờ sinh hoạt lớp, cô luôn nhận xét cho từng bạn và nói cho các bạn cách sửa lỗi sai đó. Có hôm cô nhận xét rất tốt về lớp em và em rất nhớ câu: “Tuần qua, các con đã rất cố gắng để nhận cờ Đội. Cô rất vui vì không những các con được nhận cờ tốt mà còn nhận cờ xuất sắc. Cô mong tuần nào các con cũng như vậy”. Và khi đó, lớp em vỗ tay rào rào.

Giờ đây khi đã lên lớp năm, mỗi khi có việc cần đi qua lớp cô, cô lại goi em lại hỏi han. Khi đó, em lại nhớ những giây phút khi còn học lớp một, được cô yêu thương dạy dỗ. Trong em vang lên lời bài hát: “Mẹ của em ở trường là cô giáo mến thương…”.

Vâng! Đúng vậy em sẽ không bao giờ quên cô – người mẹ đã đưa em đón những tia nắng đầu tiên của cuộc đời.

Tả cô giáo của em lớp 5 hay nhất – Mẫu 27

Trong những năm học ở cấp một có rất nhiều thầy cô đã dạy em, ai em cũng quý cũng yêu. Nhưng người em dành nhiều tình thương nhất, đó là cô Hồng Nga – người đã dìu dắt em trong năm học lớp ba.

Mới thoạt nhìn, có Nga không đẹp lắm. Cô khoảng hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi. Đó là tuổi đời đầy mơ mộng nhưng cô lại rất yêu nghề và yêu học sinh. Mỗi khi có bước vào lớp, nụ cười tươi thắm khoe hai hàm răng trắng đều như hạt bắp luôn nở trên môi. Mái tóc dày, đen mượt thả ngang lưng rất phù hợp với gương mặt trái xoan thanh tú. Miệng cô hơi nhỏ nên khi cười chúm chím như một nụ hoa. Chúng em thích nhất khi cô đến lớp và bộ áo dài màu xanh da trời thướt tha, dịu dàng. Lúc đó, em thấy cô trẻ trung và duyên dáng như một chị nữ sinh cấp 3.

Chúng em rất thích nghe cô giảng bài. Cô có giọng nói rất nhẹ nhàng và trong trẻo kết hợp với phong cách vui tươi dí dỏm càng làm cho giờ dạy thêm sinh động, hấp dẫn. Cô hay tìm kể cho chúng em nghe những câu chuyện xoay quanh câu tục ngữ: “Có công mài sắt, có ngày nên kim” để khuyên nhủ các bạn chưa chăm chỉ, kiên trì trong học tập. Em còn nhớ, mặc dù cô bận rất nhiều việc nhưng cô vẫn dành thời gian để đến thăm từng nhà học sinh. Có một lần, em bị ốm nặng đột ngột phải nghỉ học ở nhà. Không ngờ, sau khi tan trường về cô đã không ngại đường sá, nắng gắt vội đến thăm cô học trò nhỏ. Tấm lòng tận tuỵ vì học sinh của cô đã làm cả nhà em vô cùng cảm động! Đặc biệt cô còn dành nhiều thì giờ để chăm chút các bạn nghèo các bạn chưa ngoan. Lúc ấy trong lớp em có bạn Hùng mồ côi mẹ ít được ba quan tâm chăm sóc, bạn thường nghỉ học, thỉnh thoảng cô mua cho bạn vài cuốn tập hoặc quyển sách hay. Nhờ tình thương của cô và lớp 5A chúng em, bạn Hùng đã khắc phục dần khuyết điểm và học tập tiến bộ rõ rệt vào cuối học kì một. Cuối năm ấy, lớp em lại nhận được cờ khen của Ban giám hiệu trường. Cô bảo đó là thành tích của tập thế chúng em. Nhưng riêng em, em nghĩ vinh quang đó phần lớn chính là nhờ công lao dạy dỗ của cô vậy!

Giờ đây, dù chúng em sắp xa cô, xa mái trường cấp 1 thân yêu để lên học cấp 2. Chúng em mãi mãi vẫn còn nhớ như in gương mặt, dáng đi, giọng nói, tiếng cười thân yêu của cô giáo Nga ngày nào. Sau này, khi em đã khôn lớn và biết nghĩ, em càng quý, càng trân trọng tình thương cô đã dành cho chúng em, đám học trò nhỏ chưa ngoan lắm! Cô ơi, em xin hứa sẽ cố gắng học thật giỏi, thật chăm và ngoan hơn để không phụ lòng mong mỏi của cô đối với chúng em.

Tả cô giáo của em lớp 5 hay nhất – Mẫu 28

Năm tháng rồi cũng qua đi, chỉ còn thời gian là thước đo tình cảm của con người. Bây giờ tuy đã học lớp 5 lớp cuối cấp của mái trường tiểu học, sắp sửa phải từ giã ngôi trường, thầy cô, bạn bè để tiếp bước vào bậc trung học. Nhưng quãng thời gian này, em không sao quên được những kỷ niệm về người cô đã dạy dỗ em nhiều năm đầu. Khi còn lẫm chẫm cắp sách tới mái trường.

Cô giáo sở hữu loại họ và tên vô cùng hay đấy là Kim Oanh. Cô là người mẹ hiền dịu nhất trong nhữngngaỳ em còn học lớp một. Với vóc người mặn mà, tóc xoăn xoăn màu hạt dẻ thì người nào nhìn cũng thấy mê. Dáng người cô trông vô cùng xinh. Cô giáo thường mặc nhiều bộ quần áo lịch sự, tôn lên vóc dáng của mình. Ngày ấy, em cứ nghĩ cô đáng sợ lắm. Nhưng không, người cô đã làm tan biến những ý nghĩ vẩn vơ ấy của em. Cô giáo là người cô hiền từ, tốt bụng. Với khuôn mặt tròn, hiền lành, hai gò má cao cao, khi nào cũng ửng hồng. Hai mắt người cô đen láy, long lanh mang theo hàng lông nheo cong vút. Nhưng đặc trưng nhất vẫn là ánh mắt nhìn trìu mến, bao dung mà cô dành cho chúng em. Mỗi lần không học bài, chỉ cần nhìn thấy đôi mắt buồn buồn của cô là bạn đó hối hận ngay về việc làm của mình. Có nhẽ, chính cô là người khơi dậy lòng hăng say học bài của chúng em. Ẩn dưới vầng trán cao cao logic ấy là đôi lông mày vòng nguyệt cân đối, tạo cho khuôn mặt vẻ thảnh thơi.

Cô Oanh là một giáo viên hăng say trong công tác và hết lòng yêu mến học sinh. Tâm hồn cô là cả khoảng trời tràn ngập bao tình cảm cô dành cho chúng em: Nghe cô giảng bài thì thật là thú vị. Cô giáo giảng cực kỳ dễ hiểu, dễ nghe buộc phải chúng em luôn tập trung vào bài giảng. Vào những giờ ra chơi, cô luôn ngồi lại để hỏi thăm và chấm bài cho chúng em. Có những hôm cô giáo còn bàn luận cách giảng bài với bạn bè đồng nghiệp. Trường hợp bạn nào đọc chưa hay viết không đúng thì cô giáo luôn sẵn sàng hỗ trợ. Lúc cô giáo đã giảng cho bạn nào thì bạn đó hiểu ngay. Vào các giờ sinh hoạt lớp, cô giáo luôn nhận xét cho từng bạn và hướng dẫn cho phương pháp sửa lỗi sai đó. Có hôm cô giáo nhận xét rất khả quan về lớp em và em rất ghi nhớ câu: “Tuần qua, các con đã rất cố gắng nhằm nhận cờthi đua. Cô rất vui vì không những các con được nhận cờ tốt mà còn nhận cờ hoàn hảo. Cô mong tuần nào các con cũng giống như vậy”. Cùng với khi ấy, lớp em vỗ tay rào rào.

Giờ này khi đã lên lớp năm, mỗi khi có việc đi qua lớp cô, cô giáo lại goi em lại hỏi han. Lúc đó, em lại nhớ các giây phút lúc còn học lớp một, được cô yêu thương dạy dỗ. Trong em vang lên lời bài hát: “Mẹ của em ở trường là cô giáo mến thương…”.

Vâng! Đúng vậy em sẽ không bao giờ quên cô giáo người mẹ đã đưa em đón những tia nắng đầu tiên của cuộc đời học sinh.

Tả cô giáo của em lớp 5 hay nhất – Mẫu 29

Các bạn học bình thường đến trường vì được vui chơi, được gặp bạn bè. Còn tôi, tôi thấy việc đi học thật hạnh phúc, bởi ở đó có một người tôi luôn muốn gặp: cô Mai, cô giáo của tôi.

Cô là cô giáo dạy môn Tiếng Việt của tôi năm lớp 4, và cũng là chủ nhiệm của lớp tôi. Ở tuổi 25 , cô tôi mang đầy đủ những phẩm chất của một cô giáo. Từ xa, có thể nhận ra cô qua hình người con gái với chiếc xe đạp xanh lam trong tà áo dài trắng và mái tóc dài mượt mà thả đến qua vai. Cô không cao, dáng người mảnh mai. Gương mặt trái xoan, thanh tú của cô với nụ cười dịu hiền, tỏa nắng luôn tạo thiện cảm và niềm tin cho người đối diện ngay từ lần gặp đầu tiên. Mọi người đều khen mắt cô rất đẹp! Đôi mắt cô nằm dưới lông mày thanh thanh, luôn long lanh và tinh anh. Ở đó ánh lên điều gì tươi sáng, tốt đẹp và bình yên.

Nhưng tôi yêu nhất, không phải dáng người xinh đẹp, không phải gương mặt thanh tú mà là giọng nói của cô. Giọng cô dịu dàng, trầm ấm khi dặn dò học sinh, trong trẻo khi giảng bài cho chúng tôi nghe. Những bài chúng tôi không muốn học hay không hiểu, đã có giọng nói truyền cảm của cô tiếp thêm động lực, lấy lại hứng khởi để tiếp thu bài tốt nhất. Thỉnh thoảng, cô còn đổi phương pháp dạy học bằng cách hát cho chúng tôi nghe. Lũ học sinh lại bị mê đắm vào lời hát ngọt ngào, vào thế giới lời ca như mơ. Chúng tôi thường tự hỏi: “Cô hát hay như thế, sao không làm ca sĩ nhỉ?”

Nhưng có lẽ tôi cũng hiểu phần nào lí do. Bởi cô rất yêu nghề giáo, yêu chúng tôi. Cô từng nói như thế. Cô bảo: “Đi dạy, vừa được hát, vừa được nhìn thấy học sinh, không phải vui hơn sao?”. Mới về trường, cô là cô giáo trẻ trung và năng động nhất. Cô luôn mỉm cười với mọi người, nhiệt tình hỏi thăm và giúp đỡ những thầy cô và các bạn học sinh. Chẳng bao giờ thấy cô nổi giận với ai cả, cô không tị nạnh hay đố kị với người khác. Cô chỉ hơi buồn khi mình không dạy cho học sinh làm tốt được. Một khi đã được giao nhiệm vụ, cô luôn cố gắng hoàn thành nhanh nhất. Tính cách hài hước, năng động của cô tạo ra những trò chơi, những hoạt động để chúng tôi tự tìm hiểu bài học. Vì thế trong giờ Tiếng Việt, chưa bao giờ lũ học sinh chúng tôi biết buồn chán là gì.

Với tôi, cô không chỉ là một cô giáo hoàn hảo, còn là người mẹ thứ hai của tôi. Bố mẹ tôi đi công tác xa nhà, tôi sống cùng với bà ngoại. Tôi không ghen tị với đám bạn có bố mẹ đón về, vì tôi đã có cô đưa về rồi. Tôi thích ngồi phía sau xe cô, nhìn mọi thứ và nghe cô kể chuyện. Cô kể chuyện về cô, về bài học. Tôi học được từ cô biết yêu thương mọi người, biết ơn bố mẹ vì đã vất vả cực nhọc nuôi nấng tôi.

Lên lớp 5, tôi không còn được học cô nữa. Nhưng chiếc xe xanh vẫn chở tôi về mỗi ngày. Và tình cảm của tôi dành cho cô không sẽ đầy theo những ngày tháng ấy.

Tả cô giáo của em lớp 5 hay nhất – Mẫu 30

Trong đời học sinh của mình, tôi nhận được sự dạy dỗ của rất nhiều thầy cô giáo, nhưng người thầy cô để lại cho tôi nhiều ấn tượng nhất đó là cô Oanh, cô giáo chủ nhiệm của tôi năm lớp bốn.

Cô giáo chủ nhiệm của tôi là một người rất giản dị, cách ăn mặc của cô khác hẳn với những thầy cô khác. Hàng ngày đến lớp cô thường diện chiếc áo sơ mi và chiếc quần âu đen, nhưng vẫn toát lên vẻ đẹp dịu hiện của cô. Cô có mái tóc rất dài, mượt mà, đen nhánh và luôn phảng phất hương thơm. Với mái tóc ấy, khi thì cô tết tóc hai bên, khi cô búi cao trên đỉnh đầu, khi thì buộc cao lên. Dù tạo theo kiểu nào, nhìn cô vẫn rất trẻ trung và duyên dáng. Đôi mắt cô to tròn, đen láy, vô cùng cương nghị nhưng cũng không kém phần dịu dàng. Dù chúng tôi có mắc khuyết điểm cô vẫn luôn nhìn chúng tôi với ánh mắt trìu mến.

Còn mỗi khi chúng tôi mắc lỗi, đôi mắt cương nghị của cô lại đượm buồn. Đôi bàn tay cô thon dài, luôn viết ra những mạch văn giàu cảm xúc để chuyển tải bài học đến với chúng tôi. Giọng nói của cô thật truyền cảm, khi thì dịu dàng, ấm áp, lúc lại dí dỏm, vui tươi khiến cho chúng tôi luôn tập trung vào bài học, quên cả thời gian. Khi giảng bài cô thường pha trò thêm để tạo không khí vui vẻ cho chúng tôi học bài, vì vậy tiết học của cô khiến chúng tôi rất thích thú.

Những khi cần nghiêm khắc cô cũng rất nghiêm khắc với chúng tôi. Với cô dạy học không chỉ là một nghề, mà còn là một niềm đam mê. Cô luôn chuẩn bị rất kỹ cho bài giảng của mình, nhiều khi cô còn sử dụng cả những đoạn clip ngắn về bài học, giúp chúng tôi có thể tiếp thu bài nhanh nhất. Dù cô đã là một giáo viên nhưng cô vẫn học, đó là sở thích của cô. Trước giờ lên lớp cô luôn soạn giáo án rất cẩn thận và giảng bài rất nhiệt tình với học sinh. Cả lớp chúng tôi ai cũng yêu thích tiết học của cô.

Ngoài giờ học cô thường đến bên chúng tôi để giúp đỡ những bạn học kém, hoặc kể chuyện cho chúng tôi nghe. Những bạn học kém trong lớp được cô đến tận nhà để thăm và chỉ bảo. Bạn Nam học kém nhất lớp, và gia đình có hoàn cảnh khó khăn nhất, nhưng nhờ sự giúp đỡ ân cần của cô, cùng với những món quà nhỏ mà cô đã trích ra từ đồng lương ít ỏi của mình, bạn Nam đã vượt qua khó khăn và vươn lên thành học sinh giỏi của lớp.

Tôi còn nhớ rất rõ lần ấy, tôi bị ốm và nghỉ học một tuần, khi đến lớp tôi rất lo lắng vì không theo kịp các bạn. Nhưng ánh mắt và sự tận tình của cô đã giúp tôi bình tĩnh trở lại. Cuối buổi học cô đã gọi tôi ở lại để giảng lại bài cho tôi nghe, cô nhắc bạn bên cạnh cho tôi mượn vở để tôi chép lại bài và căn dặn chỗ nào chưa hiểu cứ hỏi để cô giảng lại bài. Tôi rất vui và xúc động trước thái độ của cô, sau lần đó tôi đã học tập chăm chỉ hơn nhiều và cuối năm học đó tôi đã trở thành học sinh xuất sắc của lớp.

Bây giờ cô giáo chủ nhiệm của tôi đã là một cô giáo khác, nhưng hình ảnh về cô giáo chủ nhiệm năm lớp bốn làm tôi không bao giờ quên. Suốt cuộc đời này tôi sẽ luôn lưu giữ hình ảnh cô trong tim mình và cố gắng học tập thật tốt để xứng đáng với những gì mà cô đã dành cho chúng tôi.

Tả cô giáo của em lớp 5 hay nhất – Mẫu 31

Mỗi ngày đến trường, em đều gặp cô giáo chủ nhiệm nhưng hôm thứ ba tuần trước, lớp em có tiết học kể chuyện. Trong tiết học đó, cô giáo chủ nhiệm của lớp em, cô Châu trông thật là hiền dịu, bao dung và đầy kính mến.

Sau khi tiếng trống trường vang lên giòn giã. Cô Châu bước vào lớp. Hôm nay cũng như bao buổi học khác, nhìn cô thật là giản dị nhưng gần gũi và dễ mến. Cả lớp em đứng nghiêm chào cô. Đáp lại, “Cô chào cả lớp, hôm nay chúng ta học bài mới nhé! Cô sẽ kể cho các em nghe một câu chuyện”. Kèm theo một nụ cười, nụ cười của cô như nụ hoa sớm hé nở mới dịu dàng, dễ mến và thuyết phục làm sao! Mái tóc của cô được cột gọn gàng, đen óng. Khuôn mặt cô hình trái xoan cùng với nước da trắng.

Đôi mắt cô màu đen, luôn nhìn chúng em trìu mến nhưng đầy sự nghiêm khắc. Hôm nay, cô mặc chiếc áo dài có những hoa văn nhiều màu sắc càng làm cho dáng cô thêm thon thả. Tiết học bắt đầu. Hôm nay chúng ta học bài “Tiếng vĩ cầm ở Mỹ Lai”, cô giáo giới thiệu. Cả lớp em còn đang không biết Mỹ Lai ở đâu nên rất tò mò. Cô cầm viên phấn trắng viết lên bảng. Chữ của cô mới đẹp làm sao, cứ như được in ra từ chiếc máy in vi tính.Từ tay cô, dòng chữ nắn nót ”Tiếng vĩ cầm ở Mỹ Lai” hiện ra trước mắt chúng em.

Cô bắt đầu kể, cả lớp em yên lặng nghe cô kể. Giọng cô thật ấm áp, truyền cảm, lúc trầm lúc bổng. Theo lời cô, chúng em như được đang tận mắt chứng kiến cảnh tượng đau lòng và tàn bạo, vô nhân tính của những người lính Mỹ tại Mỹ Lai. Khi cô kể đến đoạn lính Mỹ xả súng vào những người dân vô tội, giọng cô như nghẹn lại, cô quay mặt đi. Em chợt nhìn thấy cô quay ra cửa, cô đưa tay vội lau giọt nước mắt lăn trên má. Không gian của lớp học như chùng xuống. Mọi thứ xung quanh như đứng lại để nghe cô kể chuyện. Cả lớp em ai cũng xúc động.

Rồi cô kể đến đoạn một người cựu chiến binh Mỹ đã đến Mỹ Lai kéo những khúc nhạc vĩ cầm như một lời tạ tội với linh hồn những người đã khuất. Giọng cô lại vui hẳn lên. Nghe nó sao trong trẻo, bao dung và thánh thiện quá vậy. Lòng em cũng vui sướng biết nhường nào. Bây giờ đến phần tập kể chuyện. Cô đi xuống dưới lớp ân cần chỉ bảo tận tình chúng em. Bạn Thủy lúng túng, chưa nhớ rõ được nội dung câu chuyện, cô đã gợi ý bằng những lời nhẹ nhàng. Thế là bạn ấy nhớ lại và kể được cả đoạn của mình. Bạn Thịnh học giỏi văn nên đã kể trôi chảy và cô rất vui, cô cho bạn điểm tốt.

Cả lớp em ai cũng muốn được cô gọi kể chuyện trước lớp. Cô khen cả lớp, cô cười rất tươi. Em ngắm nhìn cô, thấy cô lúc đó thật đẹp. Em biết cô rất hài lòng về những điều cô đã dạy cho chúng em. Cô Châu ơi, dù sau này em có xa ngôi trường thân yêu này, em sẽ mãi nhớ bóng hình của cô. Nhớ cô đã kể cho em nghe câu chuyện vụ thảm sát ở Mỹ Lai đau thương như thế nào. Em hứa với cô sẽ cố gắng học giỏi để xứng đáng là học trò của cô. Cô Châu ạ, chính nhờ cô em thêm yêu đất nước Việt Nam của mình hơn.

Trang phục thường ngày của cô rất giản dị mà duyên dáng, khi thì bộ váy công sở nhạt màu, khi thì áo sơ mi cùng quần âu đen nghiêm túc , tất cả đều không làm mất đi vẻ xinh đẹp vốn có của cô mà càng làm cô trở nên đầy thu hút.

Cô là một người giáo viên tận tâm và hết mình với nghề, cô luôn chăm lo, dạy dỗ chúng tôi từng li từng tí, truyền đạt kiến thức cho chúng tôi. Cô luôn yêu thương, dạy dỗ chúng tôi đến nơi đến chốn. Có đôi khi tôi thoáng nhìn thấy những cái nhăn mày, những ánh mắt buồn rầu của cô vì học sinh, những lúc như vậy, tôi càng thương cô hơn. Cũng có lúc cô thường tâm sự, cho học sinh lời khuyên bảo chân thành khi gặp khó khăn. Cô đã từng nói: “ Niềm vui của cô mỗi khi đi dạy là được nhìn thấy nụ cười của học sinh, đó là động lực để cô tiếp tục công việc của mình”. Cô chính là một người giáo viên luôn tận tình, gần gũi với học trò, một người giáo viên luôn tràn đầy tâm huyết trong nghề nghiệp.

Cho đến bây giờ, tôi vẫn rất nhớ cô giáo của tôi,tôi yêu quý cô rất nhiều. Dù sau này có thế nào, tôi cũng sẽ luôn cố gắng để trở thành một người học trò khiến cô tự hào.

Tả cô giáo của em lớp 5 hay nhất – Mẫu 32

Có lẽ trong cuộc đời mỗi con người đều có những thầy cô giáo mà sẽ không bao giờ tìm thấy một người như họ. Họ là những người tận tâm tận tụy với nghề lúc nào cũng chỉ nghĩ đến những học sinh yêu quý của mình. Tôi cũng có một giáo viên chủ nhiệm như thế và có lẽ trong suốt cuộc đời tôi sẽ không thể nào quên được cô.

Đó là cô An, một cô giáo còn rất trẻ. Ngày đầu tiên khi cô vào dạy lớp tôi cô mặc một chiếc áo dài màu trắng, trông cô thật trẻ trung và năng động. Cô dành một tiết đầu tiên để làm quen với lớp và tự giới thiệu về bản thân mình. Trước đây sinh hoạt có lẽ là giờ mà bọn tôi sợ nhất nhưng kể từ khi có cô thì nó không còn đáng sợ như vậy nữa, nó là giờ mà chúng tôi lại tiếp tục được giao lưu bên cạnh đó thì cô cũng khuyên những bạn còn học kém phải phấn đấu hơn. Nhiều lúc tôi đã từng nghĩ nếu như suốt đời học sinh của tôi được học văn cô được cô làm chủ nhiệm thì hay đến mấy và có lẽ đó cũng là hy vọng của tất cả đám học trò chúng tôi. Có lẽ điều làm tôi không thể nào quên được ở cô còn là một kỉ niệm khiến tôi nhớ mãi. Đó là một lần thi cuối kì, tôi được một con hai tròn trĩnh và cô yêu cầu tất cả lớp phải mang về cho bố mẹ ký vào. Điều này đối với tôi như một tiếng sét ngang tai bởi vì tôi đã hứa với ba mẹ là lần này điểm thi sẽ trên trung bình. Không thể để cho bố mẹ biết điều này được và trong đầu của một đưa trẻ no nót như tôi nảy lên một suy nghĩ sai trái.

Tôi quyết định đi lục lọi lại những quyển sổ mà bố tôi đã ký và học theo nét đó rồi ký lại. Tuy không được giống cho lắm nhưng tôi vẫn mạnh tay ký bừa ra sao thì ra. Hôm sau tôi vẫn nộp như bình thường và không thấy cô nói gì nên trong lòng tôi cảm thấy lâng lâng vui sướng. Tan trường tôi đang rảo bước thì bỗng nghe tiếng ai đó hỏi đằng sau “Khánh ơi đợi cô với”. Quay lại đằng sau thì ra đó là cô An. Thì ra cô đã biết đó không phải là chữ ký của ba tôi. Tôi không nói gì mà chỉ biết khóc òa lên vì sợ hãi. Cô ôm tôi vào lòng không một lời trách phạt. Cô nói sẽ không để chuyện này cho bố mẹ tôi biết với một điều kiện là trong kì thi cuối kì tôi phải đạt được điểm khá. Điều này đối với tôi thật khó nhưng vì sợ ba nên tôi đành gật gù đồng ý.

Chẳng mấy chốc kì thi cuối kì đã gần tới tôi đang không biết xoay xở thế nào thì chiều hôm đó cô đến với một số tài liệu trên tay và cô nói sẽ kèm tôi học. Kì thi cuối kì đã tới và một tuần sau cô An thông báo điểm, tôi đã thực sự rất bất ngờ và không tin nổi vào mắt mình là một điểm chín đỏ chói. Tôi cảm ơn cô rất nhiều và từ đó trở đi tôi môn văn trở thành một môn mà tôi rất thích. Cô chính là người mẹ thứ hai của tôi và nếu không nói quá thì cô chính là người mang đến cho tôi một cuộc sống mới hoàn toàn khác. Cô không phải là người sang trọng hay quý phái gì mà cô rất gần gũi, giản dị như chính những đứa học sinh mà cô đang dậy vậy và chính điều đó đã khiến cho những đứa học sinh nghèo như chúng tôi cảm thấy yêu thương cô đến kì lạ. Cô cũng có một cuộc sống không mấy khấm khá gì khi con phải nuôi một người em đang học đại học nhưng mỗi khi chúng tôi nghỉ phép cô luôn đến thăm động viên an ủi và luôn đem theo khi là hộp bánh khi là hộp sữa. Cô giáo tôi là như thế đấy chân thành và mộc mạc đến lạ thường.

Những bài học lời răn dạy của cô tôi sẽ không bao giờ quên được. Hình ảnh cô và những lời nói ân cần cô chỉ bảo chúng tôi sẽ luôn khắc ghi trong tâm trí tôi.

Tả cô giáo của em lớp 5 hay nhất – Mẫu 33

Có lẽ trong cuộc đời mỗi con người đều có những thầy cô giáo mà đi suốt cả cuộc đời có lẽ ta không bao giờ tìm thấy những người như họ. Họ là những người tận tâm tận tụy với nghề lúc nào cũng chỉ nghĩ đến những học sinh yêu quý của mình. Tôi cũng có một giáo viên chủ nhiệm như thế và có lẽ trong suốt cuộc đời tôi sẽ không thể nào quên được cô.

Đó là cô An một cô giáo còn rất trẻ, cô dậy môn văn. Ngày đầu tiên khi cô vào dậy lớp tôi cô mặc một chiếc áo dài màu trắng trông cô thật trẻ trung và năng động. Cô dành một tiết đầu tiên để làm quen với lớp và tự giới thiệu về bản thân mình. Ngay từ những tiết học đầu tiên cô đã cho tôi một quan niệm hoàn toàn khác về môn văn. Môn văn đối với tôi từ trước cho đến nay là một môn cực kì khó nuốt nhưng mỗi lời cô giảng giải khiến tôi như  được bước vào một thế giới khác một thế giới mà tôi có thể thỏa sức tưởng tượng và cho tôi biết thêm về tình yêu thương về tình cảm về mọi mặt trong xã hội. Cô không hắt hủi hay chê bai những đứa học kém như tôi mà thậm chí cô còn luôn quan tâm chỉ bảo một cách tận tình.

Trước đây sinh hoạt có lẽ là giờ mà bọn tôi sợ nhất nhưng kể từ khi có cô thì nó không còn đáng sợ như vậy nữa, nó là giờ mà chúng tôi lại tiếp tục được giao lưu bên cạnh đó thì cô cũng khuyên những bạn còn học kém phải phấn đấu hơn. Nhiều lúc tôi đã từng nghĩ nếu như suốt đời học sinh của tôi được học văn cô được cô làm chủ nhiệm thì hay đến mấy và có lẽ đó cũng là hy vọng của tất cả đám học trò chúng tôi. Có lẽ điều làm tôi không thể nào quên được ở cô còn là một kỉ niệm khiến tôi nhớ mãi. Đó là một lần thi cuối lì môn văn tôi được một con hai tròn trĩnh và cô yêu cầu tất cả lớp phải mang về cho bố mẹ kí vào. Điều này đối với tôi như một tiếng sét ngang tai bởi vì tôi đã hứa với ba mẹ là lần này điểm thi sẽ trên trung bình. Không thể để cho bố mẹ biết điều này được và trong đầu của một đưa trẻ no nót như tôi nảy lên một suy nghĩ sai trái.

Tôi quyết định đi lục lọi lại những quyển sổ mà bố tôi đã kí và học theo nét đó rồi kí lại. Tuy không được giống cho lắm nhưng tôi vẫn mạnh tay kí bừa ra sao thì ra. Hôm sau tôi vẫn nộp như bình thường và không thấy cô nói gì nên trong lòng tôi cảm thấy lâng lâng vui sướng. Tan trường tôi đang rảo bước thì bỗng nghe tiếng ai đó hỏi đằng sau “Khánh ơi đợi cô với”. quay lại đằng sau thì ra đó là cô An. Thì ra cô đã biết đó không phải là chữ kí của ba tôi. Tôi không nói gì mà chỉ biết khóc òa lên vì sợ hãi. Cô ôm tôi vào lòng không một lời trách phạt. Cô nói sẽ không để chuyện này cho bố mẹ tôi biết với một điều kiện là trong kì thi cuối kì tôi phải đạt được điểm khá. Điều này đối với tôi thật khó nhưng vì sợ ba nên tôi đàng gật gù đồng ý.

Chẳng mấy chốc kì thi cuối kì đã gần tới tôi đang không biết xoay xở thế nào thì chiều hôm đó cô đến với một số tài liệu trên tay và cô nói sẽ kèm tôi học. Kì thi cuối kì đã tới và một tuần sau cô An thông báo điểm, tôi đã thực sự rất bất ngờ và không tin nổi vào mắt mình là một điểm chín đỏ chói. Tôi cảm ơn cô rất nhiều và từ đó trở đi tôi môn văn trở thành một môn mà tôi rất thích. Cô chính là người mẹ thứ hai của tôi và nếu không nói quá thì cô chính là người mang đến cho tôi một cuộc sống mới hoàn toàn khác. Cô không phải là người sang trọng hay quý phái gì mà cô rất gần giũ, giản dị như chính những đứa học sinh mà cô đang dậy vậy và chính điều đó đã khiến cho những đứa học sinh nghèo như chúng tôi cảm thấy yêu thương cô đến kì lạ. Cô cũng có một cuộc sống không mấy khấm khá gì khi con phải nuôi một người em đang học đại học nhưng mỗi khi chúng tôi nghỉ phép cô luôn đến thăm động viên an ủi và luôn đem theo khi là hộp bánh khi là hộp sữa. Cô giáo tôi là như thế đấy chân thành và mộc mạc đến lạ thường.

Những bài học lời dăn dạy của cô tôi sẽ không bao giờ quên được. Hình ảnh cô và những lời nói ân cần cô chỉ bảo chúng tôi sẽ luôn khắc ghi trong tâm trí tôi.

Tả cô giáo của em lớp 5 hay nhất – Mẫu 34

Năm nay, tôi đã xa ngôi trường Hồng Hà thân yêu rồi. Tôi đã không còn rụt rè bước vào ngôi trường này như ngày đầu tiên bước vào lớp Một. Chính những ngày đầu tiên ấy đã để lại trong tôi một ấn tượng không bao giờ phai bởi đó là ngày đầu tiên tôi gặp cô giáo Thủy.

Cô Thủy bây giờ chắc vẫn còn trẻ đẹp như hồi nào. Ngày đầu tiên tôi gặp cô, cô chỉ mới ngoài hai mươi tuổi, nhìn cô hệt như một nữ sinh mới ra trường. Cô mặc bộ áo màu hồng ngọc, dáng đi thướt tha đến bên tôi khi tôí đang đứng ngẩn người ra nhìn chăm chú vào cô.

Cô hỏi tôi: – Em tên là gì? Giọng nói của cô thật ngọt ngào. Lúc ấy, tôi mới thấy rõ khuôn mặt cô. Đó là một khuôn mặt trái xoan với mái tóc đen nhánh chấm ngang vai. Tôi lễ phép nói: – Dạ em tên Lệ Quyên ạ! Cô nở trên đôi môi đỏ hồng một nụ cười tươi rồi cầm tay tôi dắt vào lớp. Tay cô thon thả, mềm và mát lạnh nắm lấy tay tôi, truyền cho tôi lòng tự tin của buổi học đầu tiên và như nhắn nhủ tôi. “Hãy bình tĩnh như một người lính ngày đầu ra trận, cậu bé ạ!”

Suốt cả năm học, cô rất tận tụy dạy dỗ chúng tôi. Có những bài cô giảng rồi, chúng tôi chưa thật hiểu, cô từ từ giảng lại chậm hơn, kĩ hơn cho đến lúc chúng tôi thực sự hiểu cô mới chuyển sang luyện tập. Nhờ hiểu sâu về lí thuyết mà các bài tập thực hành, chúng tôi đều làm được cả khiến cô rất vui.

Nhưng cô cũng rất nghiêm khắc mỗi khi tụi nhỏ chúng tôi nghịch ngợm không phải lúc, phải nơi. Các bạn trong lớp tôi ai cũng muốn làm những điều hay điều tốt để cô vui. Tôi là một học sinh giỏi toán của lớp nhưng chữ viết thì vào loại tệ nhất lớp. Cô thường viết mẫu cho tôi trước để tôi viết theo.

Có nhiều lần tôi quá ham chơi, chữ viết nguệch ngoạc, cẩu thả, cô bắt viết lại. Thậm chí giờ ra chơi, cô bắt tôi ngồi viết lại bài học, xong rồi mới cho ra. Nhờ vậy mà giờ đây chữ viết của tôi đã trở nên đẹp vào loại nhất, nhì lớp. Gặp phụ huynh nào, cô cũng báo rõ những mặt mạnh, yếu của học sinh để phụ huynh biết để kết hợp với giáo viên chủ nhiệm giáo dục rèn luyện thêm cho học sinh.

Cô Thủy là cô giáo mà tôi gặp đầu tiên ở bậc Tiểu học. Cô đã làm cho tôi hiểu được tấm lòng của các thầy cô và dạy cho tôi những điều mới lạ mà tôi chưa biết. Cô là người thầy đầu tiên dắt tôi bước vào cuộc đời học sinh, dạy tôi những nét chữ đầu tiên. Tôi không bao giờ quên công ơn dạy dỗ của cô – người mẹ thứ hai ở trường của tôi. Những năm em học ở bậc Tiểu học có rất nhiều giờ học đáng nhớ nhưng em không bao giờ quên giờ học cách đây một tháng. Giờ học ấy cô giáo đã đê lại trong lòng em tình cảm khó quên.

Hôm ấy, cô giáo em mặc chiếc áo dài màu vàng rất đẹp. Mái tóc đen dài được buộc gọn trên đỉnh dầu, nhìn cô rất tươi tắn. Cô chảo cả lớp bằng một nụ cười rạng rỡ. Giờ học bắt đầu. bải giáng của cô hôm ấy diễn ra rất sôi nổi. Giọng nói cô ngọt ngào, truyền cảm. Đôi mắt cô lúc nào cũng nhìn tháng xuống lớp.

Đôi mắt ấy luôn thể hiện sự cổ vũ, động viên chúng em. Cô giảng bài say sưa đến nỗi trên khuôn mặt hiền từ đã lấm tấm mồ hôi mà cô vẫn không để ý. Cô giảng bài rất dễ hiểu. Qua lời giảng ấy, em cảm nhận được cái hay, cái đẹp của mỗi bài thơ, bài văn. Những lời cô giảng em khắc sâu vào tâm trí không bao giờ quên.

Thỉnh thoảng, cô đi lại xuống cuối lớp. xem học sinh thảo luận nhóm, xem chúng em ghi bài. Cô đến bên những bạn học yếu để gợi ý, giúp đỡ. Cô luôn đật ra những câu hỏi từ dễ đến khó để kích thích sự chủ động sáng tạo của chúng em. Cô lúc nào cũng gần gũi với học sinh, lắng nghe ý kiến cùa các bạn.

Giữa giờ học căng tháng, cô kề cho chúng em nghe những mẩu chuyện rất bổ ích. Cô kể chuyện rất hấp dẫn. Bạn Hưng nghe cô kể cứ há miệng ra nghe mà không hề hay biết. Nhìn bạn, cả lớp cười ồ lên thật là vui. Một hồi trống vang lên báo hiệu giờ ra chơi. Tiết học kết thúc, nét mặt của các bạn trong lớp và cô giáo rạng rỡ niềm vui.

Em rất yêu quý và kính trọng cô giáo của mình. Em thầm hứa sẽ cố gắng học thật giỏi đế trở thành người có ích cho đất nước như cô đã từng dạy chúng em.

Tả cô giáo của em lớp 5 hay nhất – Mẫu 35

Hồi còn bé, em rất thích hát và được nghe mẹ hát. Những câu hát ấy tràn ngập những hình ảnh thơ mộng, thú vị. Trong đó có câu hát mà em luôn nhớ mãi: “Lúc ở nhà mẹ cũng là cô giáo, khi đến trường cô giáo như mẹ hiền. Cô và mẹ, là hai cô giáo. Mẹ và cô, ấy hai mẹ hiền”. Tuy nghe nhiều, hát nhiều, nhưng phải đến khi em vào lớp 1, được học với cô Nhung thì em mới thực sự cảm nhận được những tình cảm trong bài hát đó.

Cô Nhung, là một cô giáo trẻ và xinh đẹp. Cô ấy là cô giáo dạy lớp 1 – cô giáo đầu tiên của em. Cô Nhung co khoảng 1m60, cân nặng chừng 48kg. Thân hình cô trông có phần mảnh mai nhưng không hề yếu đuối tí nào. Một mình cô có thể xách cả túi đồ ăn cho cả lớp khi đi cắm trại. Một mình cô có thể bế một bạn khá mập chạy thẳng từ lớp học đến phòng y tế. Cô mạnh mẽ giống như một người mẹ vậy. Mái tóc cô Nhung có màu đen tuyền, chừng ngang vai, thường được cô buộc thành cái đuôi gà phía sau. Khi cô đi, nó cứ lúc la lúc lắc, ngộ nghĩnh vô cùng. Khuôn mặt cô có hình tròn, kết hợp với nước da trắng sáng và đôi mắt đen láy, khiến cô trông thật là đáng yêu. Mỗi ngày đến lớp, cô thường mặc rất giản dị. Đó là những chiếc áo sơ mi trắng, cùng chân váy dài đến đầu gối với các màu sắc, họa tiết khác nhau. Riêng thứ hai và những dịp đặc biệt, cô sẽ mặc áo dài và buông xõa tóc ra. Khi đó, trông cô trở nên nữ tính vô cùng.

Là một cô giáo dạy lớp 1, cô Nhung rất dịu dàng và kiên nhẫn. Cô có thể lặp đi lặp lại những chữ cái, con số đơn giản cho đến khi chúng em nhớ mới thôi. Cô cũng nghiêm khắc lắm đấy nhé. Nếu bạn nào mà không chăm chỉ học tập, sao nhãng, cô sẽ phạt ngay. Không chỉ là một người giáo viên, đối với em và các bạn, cô Nhung còn như là một người mẹ, người chị thân thiết. Cô trò chuyện, tâm sự, giải đáp những thắc mắc ngốc nghếch của chúng em. Cô tết tóc, thay áo, thăm hỏi chúng em như là một người thân thực thụ.

Cô Nhung không phải là cô giáo duy nhất và cũng không là cô giáo đối xử tốt với em nhất. Nhưng đối với em, sự xuất hiện của cô mang một ý nghĩa tinh thần đặc biệt. Bởi cô là cô giáo đầu tiên của em, đem đến cho em những ngày tháng thật tuyệt vời. Sau này dù em được học với bao nhiêu cô giáo khác đi chăng nữa, thì cô Nhung mãi vẫn sẽ chiếm trọn vị trí cao nhất trong trái tim em.

Tả cô giáo của em lớp 5 hay nhất – Mẫu 36

Nếu nhắc đến người mà suốt đời tôi không thể nào quên được bên cạnh gia đình tôi thì đó chính là cô giáo chủ nhiệm năm lớp bốn của tôi. Cho đến bây giờ, hình bóng của cô vẫn luôn tồn tại trong tâm trí tôi.

Cô giáo tôi năm nay đã ngoài ba mươi, nhưng trông cô vẫn trẻ trung lắm. Dáng người cô cao, hơi gầy. Cô có mái tóc dài, đen óng ả, mượt mà lúc nào cũng được cô để xõa đến ngang lưng. Ở người giáo viên ấy tỏa sáng với làn da trắng hồng hào, khiến cô lúc nào trông cũng trẻ hơn so với tuổi. Khuôn mặt cô tròn, cân đối, với một vầng trán cao. Trên khuôn mặt ấy nổi bật lên đôi mắt đen láy, sáng như vầng trăng trên bầu trời, lúc nào cũng ngắm nhìn chúng tôi bằng cái nhìn trìu mến đầy tình yêu thương. Làn môi hồng, mỏng manh, cô hay cười lắm, mỗi lần cô cười lại để lộ hàm răng trắng như sứ, đều tăm tắp cùng hai lúm đồng tiền khiến cô càng thêm duyên dáng. Đôi bàn tay cô mềm mại như búp măng non, ngày ngày viết những dòng chữ nắn nót như rồng múa phượng bay trên bảng.

Cô có giọng nói trầm ấm, dịu dàng, mỗi giờ học của cô, tôi như đắm chìm vào trong từng câu từng chữ của bài giảng, lời cô như tiếng ru ấm áp của mẹ ngày tôi còn bé thơ vậy. Trang phục thường ngày của cô rất giản dị mà duyên dáng, khi thì bộ váy công sở nhạt màu, khi thì áo sơ mi cùng quần âu đen nghiêm túc , tất cả đều không làm mất đi vẻ xinh đẹp vốn có của cô mà càng làm cô trở nên đầy thu hút.

Cô là một người giáo viên tận tâm và hết mình với nghề, cô luôn chăm lo, dạy dỗ chúng tôi từng li từng tí, truyền đạt kiến thức cho chúng tôi. Cô luôn yêu thương, dạy dỗ chúng tôi đến nơi đến chốn. Có đôi khi tôi thoáng nhìn thấy những cái nhăn mày, những ánh mắt buồn rầu của cô vì học sinh, những lúc như vậy, tôi càng thương cô hơn. Cũng có lúc cô thường tâm sự, cho học sinh lời khuyên bảo chân thành khi gặp khó khăn. Cô đã từng nói “ Niềm vui của cô mỗi khi đi dạy là được nhìn thấy nụ cười của học sinh, đó là động lực để cô tiếp tục công việc của mình” . Cô chính là một người giáo viên luôn tận tình, gần gũi với học trò, một người giáo viên luôn tràn đầy tâm huyết trong nghề nghiệp. Cho đến bây giờ, tôi vẫn rất nhớ cô giáo của tôi,tôi yêu quý cô rất nhiều. Dù sau này có thế nào , tôi cũng sẽ luôn cố gắng để trở thành một người học trò khiến cô tự hào.

Tả cô giáo của em lớp 5 hay nhất – Mẫu 37

Trong những năm học vừa qua, đã có nhiều thầy cô giáo dạy em. Nhưng để lại ấn tượng sâu đậm nhất trong em đó là cô Thành, người đã dạy em trong năm học lớp hai.

Cô có một tầm vóc vừa phải. Tuổi của cô đã gần bốn mươi nhưng sao trông cô vẫn còn rất trẻ, vẫn như cô tiên dịu hiền hồi nào dìu dắt, yêu thương chúng em. Cô ăn mặc rất giản dị. Những bộ quần áo trang nhã nhưng lại lịch sự ấy có lẽ chính là một nét thanh lịch vốn có của cô. Từng bước đi uyển chuyển càng làm tăng thêm vẻ duyên dáng dịu hiền của cô.

Khuôn mặt cô tròn trịa, phúc hậu. Nước da trắng hồng rất phù hợp với mái tóc xoăn như một làn suối trong mát. Đôi mắt hiền hậu ấy cô đã luôn dành cho chúng em biết bao tình yêu thương như muốn nói lên rằng: Cô như người mẹ hiền thứ hai của chúng em. Giọng nói cô nghiêm khắc nhưng em hiểu cũng chỉ để tốt cho chúng em. Từng lời nói, từng cử chỉ ân cần của cô đều truyền cảm hứng khiến chúng em càng say mê vào bài học hơn. Khi cô giảng bài trên lớp, chúng em như được lạc vào một thế giới khác, một thế giới tri thức với những lời dạy bổ ích.

Khi em mắc những lỗi lầm, cô luôn nhắc nhở, bao ban một cách dịu dàng. Trong giờ học, khi cả lớp hăng hái phát biểu ý kiến, cô như càng phấn khởi thêm về lòng say mê học tập của chúng em. Khi tập viết, cô nắn nót viết từng nét chữ lên bảng rồi cúi xuống từng bàn tận tình hướng dẫn chúng em viết bài. Thấy bạn nào viết đẹp, cô liền nở một nụ cười tươi và khen ngợi. Cô – Người mẹ thứ hai của em, một người mẹ đặc biệt như trong câu hát: “Mẹ của em ở trường là cô giáo mến thương”.

Những điều cô đã dạy, những tình cảm cô đã dành cho chúng em sẽ luôn là một động lực dẫn bước em trong cuộc sống và cũng chính là một động lực dẫn bước em trong học tập.

Tả cô giáo của em lớp 5 hay nhất – Mẫu 38

Tuổi thơ em được nuôi lớn trong vòng tay yêu thương vô bờ bến của những người thân trong gia đình. Tối tối, em được ru bằng những lời ru ngọt ngào của mẹ, những câu chuyện cổ tích thần kì của bà. Khi đến trường, em lại nhận được sự dạy dỗ, dìu dắt, tận tình của các thầy cô giáo. Em yêu quý nhất là cô Thúy – người cô luôn tận tình với chúng em trong suốt hai năm học cuối bậc Tiểu học.

Cô có dáng người cân đối, nước da trắng, khuôn mặt dịu hiền. Đôi mắt cô đen láy với ánh nhìn yêu thường, trìu mến. Mỗi lần cười, cô để lộ hàm răng trắng đều. Cô còn đôi má lúm đồng tiền duyên dáng. Nụ cười của cô như đóa hoa hồng nở trong ánh nắng ban mai. Ngày ngày, cô đến lớp trong tà áo dài màu thiên thanh truyền thống khiến cô đã đẹp lại càng đẹp hơn. Giọng cô dịu dàng, trong trẻo như tiếng hát của chim họa mi, cách giảng bài của cô rất dễ hiểu. Từng bài giảng như in sâu vào tâm trí của mỗi chúng em. Với mỗi bài văn, bài thơ, cô đều thả vào đó tâm hồn của mình giúp chúng em hiểu hơn về bài học.

Cô Thúy viết chữ rất đẹp và còn có cách rèn chữ hiệu quả nữa. Cả lớp em đều đạt vợ sạch chữ đẹp. Riêng em, nhờ được cô chỉ bảo, chữ viết của em tiến bộ hơn nhiều. Em đã giành giải Nhì cuộc thi viết chữ đẹp của Huyện. Đối với em, cô giáo như người mẹ hiền thứ hai vậy. Cô luôn quan tâm đến tất cả các bạn học sinh trong lớp. Bạn nào có hoàn cảnh đặc biệt, cô đều nắm bắt được và sẵn sàng động viên, giúp đỡ. Em còn nhớ như in kỉ niệm hồi lớp Năm.

Hôm ấy, đúng giờ tan học, bỗng nhiên một cưa mưa bất ngờ ấp tới, quanh cảnh sân trường thật náo loạn. Người thì mặc áo mưa về, người thì chạy đi trú. Em chờ mãi mà không thấy bố mẹ đến đón. Một lúc sau, trường vắng ngắt, chỉ còn một mình em. Vừa lạnh vừa sợ, em bật khóc nức nở. Đúng lúc ấy, cô Thúy đang chuẩn bị ra về. Nhìn thấy em, cô vội tới hỏi han và dỗ dành em. Cô gọi điện thoại cho bố mẹ em nhưng không ai nhấc máy. Cô liền đèo em về nhà. Về đến nhà, thấy cửa vẫn khóa, cô đã cùng em đứng chờ bố mẹ về. Mãi tối muộn thì bố mẹ mới về tới nhà vì tắc đường.

Cả nhà em đều cảm ơn cô. Cô chỉ mỉm cười và chào gia đình em để ra về. Lúc đó, trời đã sẩm tối, em rất lo cho cô. Sáng hôm sau, em nghe tin cô bị ốm. Em kể lại câu chuyện chiều hôm trước cho các bạn trong lớp nghe. Chúng em cùng đến thăm cô và chúc cô chóng khỏe. Cô rất xúc động trước tình cảm của cả lớp em. Kỉ niệm về cô Thúy không bao giờ phai mờ trong tâm trí em.

Cô như người lái đò cần mẫn, ngày ngày từng bước đưa chúng em đến gần với ước mơ. Cô dạy chúng em trở thành người có ích cho đất nước như ươm những mầm xanh. Cô sẽ mãi là người mẹ hiền thứ hai của em, em cũng tự hứa sẽ mãi là đứa con ngoan của cô. Mai này, dù cất cánh bay đi khắp phương trời nào, em cũng sẽ tìm về thăm cô.

Tả cô giáo của em lớp 5 hay nhất – Mẫu 39

Chỉ còn vài tháng nữa thôi là em sẽ phải rời xa ngôi trường mình gắn bó suốt năm năm qua, để đến với ngôi trường mới. Chắc chắn, em sẽ nhớ trường nhiều lắm. Nhớ hàng cây ghế đá, nhớ bảng đen lớp học, nhớ những người bạn cùng tụm năm tụm bảy trước căng tin. Và nhớ nhất, chính là cô Thu Hà – giáo viên chủ nhiệm của em.

Cô Thu Hà năm nay khoảng ba mươi tuổi với hơn năm năm kinh nghiệm trong nghề. Tuy nhiên trông cô dường như trẻ hơn tuổi thật, nhiều phụ huynh ở lần gặp đầu tiên cứ nghĩ là cô vừa mới ra trường. Cô không cao lắm, chỉ khoảng 155cm, nhưng rất thon thả, gọn gàng. Làn da cô trắng hồng khỏe mạnh. Đặc biệt, cô có mái tóc đen, thẳng dài đến giữa lưng, mỗi lần cô di chuyển, nó lại đong đưa, sóng sánh như là dòng thác đen. Khuôn mặt cô tròn đầy, rất phúc hậu. Đôi mắt màu nâu, tròn xoe như búp bê. Trong đôi mắt đó, là đầy ắp những yêu thương, quan tâm dành cho chúng em. Cô Thu Hà rất hay cười, mà cô cười cũng rất đẹp. Khi đó, đôi mắt cô khẽ nheo lại, hai má phình lên, lại xuất hiện thêm hai chiếc lúm đồng tiền nữa. Trông thật là dễ thương.

Hằng ngày, cô Hà mặc rất đơn giản. Thường chỉ là những chiếc áo sơ mi và quần vải đen. Những dịp đặc biệt, cô sẽ mặc áo dài. Dù đơn giản, nhưng vẫn toát lên vẻ thanh lịch đặc trưng của những cô gái Hà Thành từ cô. Ngay cả giọng điệu, cử chị của cô cũng thật dịu dàng và nền nã. Đủ các yếu tố mà ông bà ta xưa vẫn bảo “đi nhẹ, nói khẽ, cười duyên”. Điều đó khiến cho bất kì ai cũng quý mến cô.

Tuy bình thường luôn hiền lành và vui vẻ, nhưng khi vào giờ học, ngay lập tức cô Hà sẽ trở nên nghiêm khắc hơn. Bạn nào không làm bài tập, làm việc riêng trong giờ học, cô sẽ nhắc nhở ngay. Nên cả lớp ai cũng nghiêm túc học tập cả. Nhờ vậy, mà cuối năm, ai cũng đạt được kết quả như mong muốn, có sự tiến bộ rõ rệt so với năm trước.

Ngày chia xa cô đã đến rất gần rồi. Sự thấp thỏm, nuối tiếc đã dần nhen nhóm lên trong em. Em sẽ cố gắng học tập thật tốt và cùng cô tạo ra nhiều kỉ niệm đẹp hơn nữa. Để khi chia xa chẳng có gì phải hối tiếc, và để sau này có nhiều điều hơn để hoài niệm về cô.

Tả cô giáo của em lớp 5 hay nhất – Mẫu 40

Trong đời học sinh, mỗi người sẽ có những ấn tượng riêng về từng người thầy, cô của mình. Còn em, người giáo viên mà em sẽ không bao giờ quên được là cô Thúy – một người đầy nhiệt huyết và yêu nghề.

Cô là giáo viên chủ nhiệm lớp một của em. Năm nay cô mới ngoài ba mươi tuổi. Dáng người cô dong dỏng cao, làn da trắng nên mặc gì cũng đẹp. Ấn tượng với em nhất là hôm khai giảng, cô mặc một tà áo dài màu hồng cánh sen. Cô thật đẹp, thướt tha mang vẻ đẹp của người con gái Việt Nam làm em cứ say sưa ngắm cô mãi. Mái tóc cô dài, đen nhánh được buộc gọn gàng để lộ ra khuôn mặt trái xoan thanh tú. Đôi mắt cô đen láy, lấp lánh niềm vui khi chúng em ngoan ngoãn học giỏi. Những đôi mắt ấy lại đượm buồn khi những đứa học trò mắc khuyết điểm. Đôi tay cô thon dài viết trên bảng những dòng chữ thật đẹp. Cũng chính đôi tay ấy cầm lấy bàn tay nhỏ bé của những đứa học trò nắn những nét chữ đầu tiên. Giọng nói cô trầm ấm, dễ nghe dẫn những đứa trẻ vào một thế giới đầy lạ lẫm nhưng thật thú vị.

Cô là một người giáo viên đầy nhiệt huyết và yêu thương học sinh như những đứa con của mình. Đặc biệt, chúng em mới là học sinh lớp Một, còn rất nhiều bỡ ngỡ, ngại ngùng nên cô luôn dành những sự quan tâm để chúng em không còn sợ hãi. Làm giáo viên đã là khó, làm giáo viên lớp Một lại càng khó hơn vì những đứa trẻ chưa hề quen với việc cầm bút viết, hay tính những phép tính cộng trừ. Nhưng bằng lòng nhiệt huyết yêu nghề cùng tình yêu thương, cô vẫn luôn ngày ngày kiên nhẫn nắn cho bao nét chữ thẳng hàng. Cô quan tâm đến từng bạn trong lớp. Bạn nào bị ốm và nghỉ học, cô đều đến nhà quan tâm, thăm hỏi và giảng cho bạn bài hôm bạn nghỉ. Cả lớp ai cũng rất yêu mến cô và luôn chăm chỉ ngoan ngoãn để cô không phải buồn lòng.

Em với cô có kỉ niệm mà có lẽ cả cuộc đời em không thể nào quên được. Và chính cô đã dạy cho em bài học thật đáng quý. Hôm ấy, Mai khoe chiếc bút máy mới mà anh mua cho. Chiếc bút rất đẹp, nó màu hồng in hình chú mèo Hello Kitty thật đáng yêu. Nhìn cái bút, tôi thích lắm và ao ước mình cũng có một cái như vậy. Em mượn bút Mai viết thử, những nét chữ được viết ra rất đẹp. Giờ ra chơi, cả lớp ra ngoài chơi hết. Lúc đi ngang qua bàn Mai, em thấy chiếc bút và cầm bút lên ngắm nghía. Không hiểu sao, em không muốn trả lại chiếc bút nữa vì thế đã lấy bút cất vào cặp của mình. Vào lớp, Mai ngồi khóc vì không thấy chiếc bút đâu nữa. Cả lớp xôn xao lục lọi sách vở để tìm lại bút cho Mai nhưng không thấy. Cô phải đi lục cặp các bạn trong lớp. Khi lục đến cặp của tôi, tôi rất lo sợ. Nếu bạn bè biết được tôi sẽ bị bạn bè chê cười, chế giễu. Nhưng kiểm tra cặp của tôi, cô không tìm thấy bút. Tôi rất thắc mắc tại sao cô lại không nói cho cả lớp rằng tôi chính là người lấy bút.

Sáng hôm sau, cô mang đến lớp một cây bút giống y hệt bút của Mai và nói là bác bảo vệ nhặt được. Rõ ràng chiếc bút ấy vẫn đang nằm trong cặp của tôi kia mà. Cuối buổi học, tôi cầm cây bút lên gặp cô, xin lỗi cô về việc mình đã làm. Cô không hề trách móc mà ân cần giảng giải cho em hiểu để lần sau em không bao giờ mắc lỗi nữa. Cô luôn bao dung như vậy. Bí mật về cây bút ngày đó vẫn chỉ có mình em và cô biết. Hành động của cô đã dạy cho em bài học thật quý giá.

Cô chính là một tấm gương, một người mẹ thứ hai của chúng em. Những kỉ niệm về cô luôn in đậm trong kí ức em.

Tả cô giáo của em lớp 5 hay nhất – Mẫu 41

Cho mãi đến tận bây giờ, hình ảnh cô giáo Huyền vẫn còn in đậm trong trí nhớ của em. Cô Huyền – cô giáo đã dạy em năm học đầu tiên ở trường Tiểu học, năm lớp một.

Cô Huyền có dáng người thon thả, không mập cũng không gầy, đầy đặn và cân đối. Em không biết chính xác cô bao nhiêu tuổi chỉ biết rằng cô còn rất trẻ, trẻ hơn mẹ em rất nhiều. Hàng ngày đến lớp, cô thường mặc những chiếc áo dài màu nhạt, lúc thì màu xanh da trời hay đọt chuối, lúc thì hồng phấn hay tím cà, cũng có lúc trắng tinh như màu muối biển, rất hợp với dáng hình và độ tuổi xuân xanh của cô.

Mái tóc cô đen huyền, óng ả như màu than đá lại mềm mại mịn màng như những sợi tơ luôn buông xõa đến quá vai. Khuôn mặt trái xoan được trời phú cho một cặp mắt trong xanh với đôi hàng mi dày và cong vút tưởng như cô đeo mi giả. Chiếc mũi tuy không cao nhưng lại rất hợp với khuôn mặt. Mỗi lần cô cười trông cô tươi và xinh hơn cả những diễn viên, người mẫu. Hàm răng trắng như mây trời lại được tô điểm bằng một chiếc răng khểnh bên trái khóe miệng làm cho nụ cười vốn đã rất tươi lại còn tươi hơn, hấp dẫn hơn.

Mỗi lúc cô nói chuyện hay giảng bài trên lớp thì giọng nói cô phát ra nghe mới ngọt ngào làm sao. Khi thì nhẹ nhàng, êm dịu thướt tha như làn gió mát, lúc thì trầm bổng, du dương như tiếng hót chim họa mi, khiến chúng em như lạc vào thế giới của đàn ca. Những buổi học đầu tiên biết bao là khó nhọc. Cô cầm tay từng bạn uốn nắn từng chữ, từng dòng, tập cho từng em phát âm, đánh vần từng tiếng. Những giờ giải lao, cô nắn lại gạch hàng, viết mẫu trong tập cho từng em để chúng em viết được đúng mẫu tự, ngay hàng thẳng lối.

Giờ đây, tuy đã học lớp năm rồi nhưng lòng em luôn kính trọng và biết ơn cô giáo Huyền. Em hứa với lòng mình phải cố gắng học thật tốt để khỏi phụ công dạy dỗ của cô.

Tả cô giáo của em lớp 5 hay nhất – Mẫu 42

“Ăn quả nhớ kẻ trồng cây Có danh có vọng nhớ thầy khi xưa”

Đó chính là những câu thơ nói về nghề giáo, nghề mà luôn được yêu quý, kính trọng. Tôi rất yêu mến các thầy cô giáo của mình, nhưng người để lại cho tôi những ấn tượng sâu sắc nhất chính là cô Kim Anh – cô giáo chủ nhiệm của chúng tôi.

Cô có mái tóc rất dài, mượt mà, đen nhánh và luôn phảng phất hương thơm. Đôi mắt cô to tròn, đen láy, vô cùng cương nghị nhưng cũng không kém phần dịu dàng. Khi chúng tôi đạt thành tích cao trong học tập, cô luôn nhìn chúng tôi với ánh mắt trìu mến. Còn mỗi khi chúng tôi mắc lỗi, đôi mắt cương nghị của cô lại đượm buồn. Đôi bàn tay cô thon dài, luôn viết ra những mạch văn giàu cảm xúc để chuyển tải bài học đến với chúng tôi.

Cô còn giúp chúng tôi nhớ bài lâu hơn bằng giọng nói của mình. Giọng nói của cô thật truyền cảm, khi thì dịu dàng, ấm áp, lúc lại dí dỏm, vui tươi khiến cho chúng tôi luôn tập trung vào bài học, quên cả thời gian. Tính cách cô hiền lành, chính trực, cô luôn nghiêm túc với công việc của mình. Hàng ngày, cô rất hay vui đùa với chúng tôi nhưng khi đã vào tiết học, cô cũng rất nghiêm khắc. Với cô dạy học không chỉ là một nghề, mà còn là một niềm đam mê.

Cô luôn chuẩn bị rất kỹ cho bài giảng của mình, nhiều khi cô còn sử dụng cả những đoạn “clip” ngắn về bài học, giúp chúng tôi có thể tiếp thu bài nhanh nhất. Dù cô đã là một giáo viên nhưng cô vẫn học, đó là sở thích của cô. Cô luôn thức đến ba, bốn giờ sáng mới đi ngủ vì sau khi soạn giáo án, cô lại tiếp tục học bài. “Học như một con đò ngược dòng vậy, các con ạ!” Lời cô nói thấm thía lòng chúng tôi.

Tôi nhớ nhất là khi cô đi thăm quan với lớp chúng tôi. Lúc ấy, trên nét mặt cũng như trong đôi mắt của cô thể hiện sự lo lắng, bồn chồn không yên. Sau đó, chúng tôi mới vỡ lẽ, ra là hôm ấy, cô có bài thi môn triết học nhưng cô đã nghỉ thi để đi cùng với lớp chúng tôi vì cô sợ rằng có vấn đề gì không hay với chúng tôi, cô sẽ ân hận cả đời. Một kỉ niệm đáng nhớ khác là khi tôi bị ốm nên vào học muộn hơn so với các bạn. Khi ấy, tôi khá lo sợ do tôi đã nghỉ mất hai tuần. Tôi bước vào lớp với tâm trạng lo lắng. Cô biết là tôi đã nghỉ học, cô bèn giảng lại cho tôi những chỗ tôi chưa biết, chưa hiểu, rồi nhờ bạn cho tôi mượn vở để chép bù bài. Lúc đó tôi thấy mình nhẹ nhõm, thầm cảm ơn cô và các bạn.

Quả thật, nghề giáo thật là cao quý, giống như câu ví: “Nghề giáo là người lái đò tri thức qua sông”. Đó cũng là nghề mà tôi mong ước sau này khi trưởng thành. Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20 tháng 11, tôi muốn gửi lời chúc tới cô rằng: “Con chúc cô luôn mạnh khỏe! Con yêu cô nhiều lắm!”

Tả cô giáo của em lớp 5 hay nhất – Mẫu 43

Trong mỗi bước đi trên con đường học tập của em, sự cố gắng, nỗ lực của bản thân chỉ là một phần, phần lớn còn lại đều nhờ vào sự dẫn dắt của thầy cô giáo. Cô giáo Thùy chính là một trong những người lái đò cần mẫn đã đưa em đến với những miền tri thức mới.

Cô Thùy cũng bằng tuổi với mẹ của em, năm nay cô 37 tuổi. Độ tuổi này của cô nhiều người đã có nếp nhăn trên khuôn mặt thế nhưng cô vẫn rất trẻ trung và rạng ngời. Cô có dáng người “chuẩn” vừa cao lại cân đối, những bước đi duyên dáng, uyển chuyển. Cô đi giày cao gót khoảng 5-7 xăng-ti-mét nhưng đi rất nhanh và vững chãi. Không giống như các trường học ở miền Bắc, các trường ở miền Nam chúng em thầy cô giáo luôn mặc áo dài. Em cảm thấy cô Thùy đẹp và duyên dáng nhất chính là khi mặc tà áo dài. Dáng cô thon thả, chiếc áo dài lại càng tô thêm nét đẹp của người nhà giáo nhân dân.

Cô có nước da trắng hồng hào, đôi lông mày thanh tú, sống mũi cao, nụ cười tươi rạng rỡ như tỏa nắng. Mái tóc cô dài đến hết lưng, là mái tóc dài nhất trong số các cô giáo của trường em. Mái tóc đen và thẳng, đã mấy năm rồi cô chẳng nhuộm tóc hay làm xoăn gì cả nhưng chúng em vẫn thấy mái tóc tự nhiên đó là đẹp và hợp với cô nhất. Bởi tính cách của cô cũng rất giản dị và hiền dịu. Cô là người vui vẻ, hòa đồng với mọi người, rất mực thương yêu và lo lắng cho học sinh của mình. Mỗi giờ giảng bài của cô chúng em đều chú ý say xưa, giọng của cô trong trẻo, đầy sức cuốn hút.

Em tin rằng dù sau này em có lớn lên và đi học ở bất cứ nơi đâu em vẫn sẽ nhớ mãi đến hình bóng người cô giáo của em. Em luôn thầm mong cô Thùy sẽ ngày càng dạy tốt, thành công trong sự nghiệp trồng người.

Tả cô giáo của em lớp 5 hay nhất – Mẫu 44

Suốt quãng thời gian 5 năm cấp một em chỉ có một cô giáo chủ nhiệm. Hàng ngày đều được gặp cô, được cô dạy dỗ và được chia sẻ mọi chuyện cùng cô. Chính vì thế hình bóng của cô giáo Tâm đã in sâu vào trong tâm trí của em.

Cô Tâm là một cô giáo đã nhiều tuổi, cô nhiều tuổi hơn mẹ em nhưng trông cô lại trẻ hơn tuổi rất nhiều. Cô có dáng người nhỏ nhắn, dù đã có tuổi nhưng cô vẫn giữ được nét trẻ trung ở khuôn mặt và phong thái chững chạc, điềm tĩnh của riêng mình. Điểm ấn tượng nhất của em về cô chính là mái tóc đen dài xoăn tự nhiên. Nó chính là nét đẹp tự nhiên mà ông trời bù lại chiều cao có phần khiêm tốn của cô.

Mái tóc đen bồng bềnh cùng với làn da trắng ngần của cô khiến bao người phải ghen tị. Đã có tuổi nên cô bắt đầu có những đốm nám trên hai gò má. Mỗi khi cô giảng bài, góc nghiêng khuôn mặt của cô rất ấn tượng với gò má đầy đặn, sống mũi cao dọc dừa. Đôi mắt cô tràn đầy tập trung và nhiệt huyết giảng bài, đôi tay cô thon thả, nắn nót từng chữ trên bảng và đôi lúc cô lại quay xuống lớp hỏi học sinh đã hiểu bài hay chưa.

Cô giáo Tâm có một nụ cười rất đẹp, hàm răng trắng đều tăm tắp, có lẽ vì có nụ cười đẹp cô thường xuyên cười nên đã có nhiều nếp nhăn chân chim ở đuôi mắt. Đó cũng là vẻ đẹp tượng trưng cho sự vất vả, lo lắng của một người nhà giáo trong nghề trồng người.

Dù sau này cô có thay đổi vẻ bề ngoài như thế nào nhưng em tin chắc chỉ cần nghe giọng là em sẽ nhận ra được cô. Giọng của cô từ lâu đã trở thành âm thanh thân thuộc, gần gũi và giàu cảm xúc nhất đối với em.

Tả cô giáo của em lớp 5 hay nhất – Mẫu 45

Những năm em học ở bậc Tiểu học có rất nhiều giờ học đáng nhớ nhưng em không bao giờ quên giờ học cách đây một tháng. Giờ học ấy cô giáo Hằng đã để lại trong lòng em tình cảm khó quên.

Hôm ấy, cô giáo Hằng em mặc chiếc áo dài màu vàng rất đẹp. Mái tóc đen dài được buộc gọn trên đỉnh dầu, nhìn cô rất tươi tắn. Cô chào cả lớp bằng một nụ cười rạng rỡ. Giờ học bắt đầu. Bài giảng của cô hôm ấy diễn ra rất sôi nổi. Giọng nói cô ngọt ngào, truyền cảm. Đôi mắt cô lúc nào cũng nhìn thẳng xuống lớp. Đôi mắt ấy luôn thể hiện sự cổ vũ, động viên chúng em. Cô Hằng giảng bài say sưa đến nỗi trên khuôn mặt hiền từ đã lấm tấm mồ hôi mà cô vẫn không để ý. Cô giảng bài rất dễ hiểu. Qua lời giảng ấy, em cảm nhận được cái hay, cái đẹp của mỗi bài thơ, bài văn.

Những lời cô giảng em khắc sâu vào tâm trí không bao giờ quên. Thỉnh thoảng, cô đi lại xuống cuối lớp xem học sinh thảo luận nhóm, xem chúng em ghi bài. Cô đến bên những bạn học yếu để gợi ý, giúp đỡ. Cô luôn đặt ra những câu hỏi từ dễ đến khó để kích thích sự chủ động sáng tạo của chúng em. Cô lúc nào cũng gần gũi với học sinh, lắng nghe ý kiến của các bạn. Giữa giờ học căng thẳng, cô kể cho chúng em nghe những mẩu chuyện rất bổ ích. Cô kể chuyện rất hấp dẫn. Bạn Hưng nghe cô kể cứ há miệng ra nghe mà không hề hay biết. Nhìn bạn, cả lớp cười ồ lên thật là vui. Một hồi trống vang lên báo hiệu giờ ra chơi. Tiết học kết thúc, nét mặt của các bạn trong lớp và cô giáo rạng rỡ niềm vui.

Em rất yêu quý và kính trọng cô giáo của mình. Em thầm hứa sẽ cố gắng học thật giỏi để trở thành người có ích cho đất nước như cô đã từng dạy chúng em.

Tả cô giáo của em lớp 5 hay nhất – Mẫu 46

Mỗi ngày đến trường, em đều gặp cô giáo chủ nhiệm nhưng hôm thứ ba tuần trước, lớp em có tiết học kể chuyện. Trong tiết học đó, cô giáo chủ nhiệm của lớp em – cô Châu trông thật là hiền dịu, bao dung và đầy kính mến.

Sau khi tiếng trống trường vang lên giòn giã. Cô Châu bước vào lớp. Hôm nay cũng như bao buổi học khác, nhìn cô thật là giản dị nhưng gần gũi và dễ mến. Cả lớp em đứng nghiêm chào cô. Cô đáp: “Cô chào cả lớp, hôm nay chúng ta học bài mới nhé! Cô sẽ kể cho các em nghe một câu chuyện”. Kèm theo một nụ cười, nụ cười của cô như nụ hoa sớm hé nở mới dịu dàng, dễ mến và thuyết phục làm sao! Mái tóc của cô được cột gọn gàng, đen óng. Khuôn mặt cô hình trái xoan cùng với nước da trắng.

Đôi mắt cô màu đen, luôn nhìn chúng em trìu mến nhưng đầy sự nghiêm khắc. Hôm nay, cô mặc chiếc áo dài có những hoa văn nhiều màu sắc càng làm cho dáng cô thêm thon thả. Tiết học bắt đầu. Hôm nay chúng ta học bài “Tiếng vĩ cầm ở Mỹ Lai”, cô giáo giới thiệu. Cả lớp em còn đang không biết Mỹ Lai ở đâu nên rất tò mò. Cô cầm viên phấn trắng viết lên bảng. Chữ của cô mới đẹp làm sao, cứ như được in ra từ chiếc máy in vi tính.Từ tay cô, dòng chữ nắn nót “Tiếng vĩ cầm ở Mỹ Lai” hiện ra trước mắt chúng em.

Cô bắt đầu kể, cả lớp em yên lặng nghe cô kể. Giọng cô thật ấm áp, truyền cảm, lúc trầm lúc bổng. Theo lời cô, chúng em như được đang tận mắt chứng kiến cảnh tượng đau lòng và tàn bạo, vô nhân tính của những người lính Mỹ tại Mỹ Lai. Khi cô kể đến đoạn lính Mỹ xả súng vào những người dân vô tội, giọng cô như nghẹn lại, cô quay mặt đi. Em chợt nhìn thấy cô quay ra cửa, cô đưa tay vội lau giọt nước mắt lăn trên má. Không gian của lớp học như chùng xuống. Mọi thứ xung quanh như đứng lại để nghe cô kể chuyện. Cả lớp em ai cũng xúc động.

Rồi cô kể đến đoạn một người cựu chiến binh Mỹ đã đến Mỹ Lai kéo những khúc nhạc vĩ cầm như một lời tạ tội với linh hồn những người đã khuất. Giọng cô lại vui hẳn lên. Nghe nó sao trong trẻo, bao dung và thánh thiện quá vậy. Lòng em cũng vui sướng biết nhường nào. Bây giờ đến phần tập kể chuyện. Cô đi xuống dưới lớp ân cần chỉ bảo tận tình chúng em. Bạn Thủy lúng túng, chưa nhớ rõ được nội dung câu chuyện, cô đã gợi ý bằng những lời nhẹ nhàng. Thế là bạn ấy nhớ lại và kể được cả đoạn của mình. Bạn Thịnh học giỏi văn nên đã kể trôi chảy và cô rất vui, cô cho bạn điểm tốt.

Cả lớp em ai cũng muốn được cô gọi kể chuyện trước lớp. Cô khen cả lớp, cô cười rất tươi. Em ngắm nhìn cô, thấy cô lúc đó thật đẹp. Em biết cô rất hài lòng về những điều cô đã dạy cho chúng em. Cô Châu ơi, dù sau này em có xa ngôi trường thân yêu này, em sẽ mãi nhớ bóng hình của cô. Nhớ cô đã kể cho em nghe câu chuyện vụ thảm sát ở Mỹ Lai đau thương như thế nào. Em hứa với cô sẽ cố gắng học giỏi để xứng đáng là học trò của cô. Cô Châu ạ, chính nhờ cô em thêm yêu đất nước Việt Nam của mình hơn.

Tả cô giáo của em lớp 5 hay nhất – Mẫu 47

Năm nay, tôi đã xa ngôi trường Hồng Hà thân yêu rồi. Tôi đã không còn rụt rè bước vào ngôi trường này như ngày đầu tiên bước vào lớp Một. Chính những ngày đầu tiên ấy đã để lại trong tôi một ấn tượng không bao giờ phai bởi đó là ngày đầu tiên tôi gặp cô giáo Thủy.

Cô Thủy bây giờ chắc vẫn còn trẻ đẹp như hồi nào. Ngày đầu tiên tôi gặp cô, cô chỉ mới ngoài hai mươi tuổi, nhìn cô hệt như một nữ sinh mới ra trường. Cô mặc bộ áo màu hồng ngọc, dáng đi thướt tha đến bên tôi khi tôi đang đứng ngẩn người ra nhìn chăm chú vào cô. Cô hỏi tôi: – Em tên là gì? Giọng nói của cô thật ngọt ngào. Lúc ấy, tôi mới thấy rõ khuôn mặt cô. Đó là một khuôn mặt trái xoan với mái tóc đen nhánh chấm ngang vai. Tôi lễ phép nói: – Dạ em tên Lệ Quyên ạ!

Cô nở trên đôi môi đỏ hồng một nụ cười tươi rồi cầm tay tôi dắt vào lớp. Tay cô thon thả, mềm và mát lạnh nắm lấy tay tôi, truyền cho tôi lòng tự tin của buổi học đầu tiên và như nhắn nhủ tôi: “Hãy bình tĩnh như một người lính ngày đầu ra trận, cậu bé ạ!”. Suốt cả năm học, cô rất tận tụy dạy dỗ chúng tôi. Có những bài cô giảng rồi, chúng tôi chưa thật hiểu, cô từ từ giảng lại chậm hơn, kĩ hơn cho đến lúc chúng tôi thực sự hiểu cô mới chuyển sang luyện tập. Nhờ hiểu sâu về lí thuyết mà các bài tập thực hành, chúng tôi đều làm được cả khiến cô rất vui. Nhưng cô cũng rất nghiêm khắc mỗi khi tụi nhỏ chúng tôi nghịch ngợm không phải lúc, phải nơi.

Các bạn trong lớp tôi ai cũng muốn làm những điều hay điều tốt để cô vui. Tôi là một học sinh giỏi toán của lớp nhưng chữ viết thì vào loại tệ nhất lớp. Cô thường viết mẫu cho tôi trước để tôi viết theo. Có nhiều lần tôi quá ham chơi, chữ viết nguệch ngoạc, cẩu thả, cô bắt viết lại. Thậm chí giờ ra chơi, cô bắt tôi ngồi viết lại bài học, xong rồi mới cho ra. Nhờ vậy mà giờ đây chữ viết của tôi đã trở nên đẹp vào loại nhất, nhì lớp.

Gặp phụ huynh nào, cô cũng báo rõ những mặt mạnh, yếu của học sinh để phụ huynh biết để kết hợp với giáo viên chủ nhiệm giáo dục rèn luyện thêm cho học sinh. Cô Thủy là cô giáo mà tôi gặp đầu tiên ở bậc Tiểu học. Cô đã làm cho tôi hiểu được tấm lòng của các thầy cô và dạy cho tôi những điều mới lạ mà tôi chưa biết. Cô là người thầy đầu tiên dắt tôi bước vào cuộc đời học sinh, dạy tôi những nét chữ đầu tiên. Tôi không bao giờ quên công ơn dạy dỗ của cô – người mẹ thứ hai ở trường của tôi.

Tả cô giáo của em lớp 5 hay nhất – Mẫu 48

Năm nay là năm cuối cùng của bậc Tiểu học. Vì hoàn cảnh gia đình nên em phải chuyển trường về Thành phố Hồ Chí Minh. Sống giữa thầy bạn mới với bao ngỡ ngàng, xa lạ, em lại càng nhớ đến cô Mai, cô giáo dạy em năm lớp Bốn vừa rồi tại thị xã Bến Tre.

Cô Mai còn rất trẻ. Cô vừa tốt nghiệp Cao đẳng Tiểu học vài năm nay. Dáng cô thon thả, cao cao nhưng không gầy, mái tóc buông xõa ngang lưng, lại được trời phú cho những gợn sóng tự nhiên càng tôn thêm vẻ mềm mại, duyên dáng của một thiếu nữ trong độ xuân xanh. Trên gương mặt trái xoan trắng hồng nổi bật đôi mắt bồ câu trong và sáng, pha lẫn vẻ hiền dịu, ấm áp và hồn nhiên. Đôi môi hình trái tim lúc nào cũng ươn ướt đỏ tươi như được thoa một lớp son mỏng Mỗi khi cô cười, chiếc răng khểnh bên phải nhú ra tạo cho nụ cười một nét duyên thầm đến dễ thương.

Nhà cô Mai ở ngã ba Tân Thành, cách trường học vài cây số. Cô đi dạy bằng chiếc Dream II mà anh cô để lại trước lúc lên đường làm nghĩa vụ quân sự. Mùa nắng hay mùa mưa, hễ nghe thấy trống điểm báo giờ học thì đã thấy cô trong bộ áo dài màu thiên thanh bước vào lớp với nụ cười tươi trẻ chào đón chúng em. Tiếp xúc với cô, cái cảm giác đầu tiên theo em nghĩ có lẽ là sự thiện cảm và sau đó là sự cảm mến thân thương. Cho nên tụi nhỏ chúng em thường ríu rít xung quanh cô như một bầy chim non sum vầy quanh mẹ. Em thích nhất là giờ Tập đọc. Dù đã được đọc bài thơ, bài văn nhiều lần ở nhà nhưng em vẫn chưa thấy được cái hay cái đẹp của nó. Ấy vậy mà đến lớp nghe cô đọc, cô giảng bài em mới thấy hấp dẫn làm sao. Giọng đọc của cô thật truyền cảm, lúc thì trầm trầm ấm như tiếng mẹ ru con, lúc thì thánh thót ngân vang như tiếng chim họa mi buổi sớm, đưa chúng em vào thế giới huyền ảo của ngôn từ lúc nào không biết. Cô đã biến một giờ Tập đọc thành một giờ đi tìm cái hay, cái đẹp của cuộc sống, đến nỗi trống báo hiệu giờ chơi rồi mà tụi em cứ như muốn nán lại học thêm ít phút nữa.

Trong suốt cả năm học, em chưa bao giờ thấy cô trách mắng một học sinh nào. Nếu ai đó không thuộc bài, cô nhẹ nhàng góp ý, khuyên bảo chân tình như một người mẹ, người chị của chúng em. Em còn nhớ có một lần bạn Huy lớp em bị xỉu ở trong lớp khi ngoài trời lại đang mưa tầm tã, cô vội vàng lấy áo mưa của mình mặc vào cho Huy rồi nhờ một cô giáo dạy ở lớp kế bên bế ra xe, còn cô thì chạy lấy xe chở Huy đến bệnh viện tỉnh cấp cứu. Cô thương chúng em như những đứa em ruột của mình: bảo bọc, che chở, bao dung, độ lượng nên cả lớp em, trong ngày tổng kết năm học đứa nào đứa nấy khóc sướt mướt trước lúc chia tay cô về nghỉ hè.

Cô Mai là vậy đó. Em ước có một ngày nào đó trở lại Bến Tre và nơi mà em đến đầu tiên là nhà cô giáo Mai của em.

Tả cô giáo của em lớp 5 hay nhất – Mẫu 49

Cho mãi đến tận bây giờ, hình ảnh cô giáo Huyền vẫn còn in đậm trong trí nhớ của em. Cô Huyền – cô giáo đã dạy em năm học đầu tiên ở trường Tiểu học, năm lớp Một.

Cô Huyền có dáng người thon thả, không mập cũng không gầy, đầy đặn và cân đối. Em không biết chính xác cô bao nhiêu tuổi chỉ biết rằng cô còn rất trẻ, trẻ hơn mẹ em rất nhiều. Hàng ngày đến lớp, cô thường mặc những chiếc áo dài màu nhạt, lúc thì màu xanh da trời hay đọt chuối, lúc thì hồng phấn hay tím cà, cũng có lúc trắng tinh như màu muối biển, rất hợp với dáng hình và độ tuổi xuân xanh của cô. Mái tóc cô đen huyền, óng ả như màu than đá lại mềm mại mịn màng như những sợi tơ luôn buông xõa đến quá vai. Khuôn mặt trái xoan được trời phú cho một cặp mắt trong xanh với đôi hàng mi dày và cong vút tưởng như cô đeo mi giả. Chiếc mũi tuy không cao nhưng lại rất hợp với khuôn mặt.

Mỗi lần cô cười trông cô tươi và xinh hơn cả những diễn viên, người mẫu. Hàm răng trắng như mây trời lại được tô điểm bằng một chiếc răng khểnh bên trái khóe miệng làm cho nụ cười vốn đã rất tươi lại còn tươi hơn, hấp dẫn hơn. Mỗi lúc cô nói chuyện hay giảng bài trên lớp thì giọng nói cô phát ra nghe mới ngọt ngào làm sao. Khi thì nhẹ nhàng, êm dịu thướt tha như làn gió mát, lúc thì trầm bổng, du dương như tiếng hót chim họa mi, khiến chúng em như lạc vào thế giới của đàn ca. Những buổi học đầu tiên biết bao là khó nhọc. Cô cầm tay từng bạn uốn nắn từng chữ, từng dòng, tập cho từng em phát âm, đánh vần từng tiếng. Những giờ giải lao, cô nắn lại gạch hàng, viết mẫu trong tập cho từng em để chúng em viết được đúng mẫu tự, ngay hàng thẳng lối.

Giờ đây, tuy đã học lớp Năm rồi nhưng lòng em luôn kính trọng và biết ơn cô giáo Huyền. Em hứa với lòng mình phải cố gắng học thật tốt để khỏi phụ công dạy dỗ của cô.

Tả cô giáo của em lớp 5 hay nhất – Mẫu 50

Đã mấy năm qua rồi cho đến bây giờ em vẫn còn thương mến cô giáo Nga, người đã dạy dỗ em trong những năm học đầu tiên ở ngưỡng cửa Tiểu học.

Cô giáo Nga có dáng người thon thả, không mập cũng không gầy. Tuổi độ gần bốn mươi nhưng trông cô còn rất trẻ. Em rất thích những chiếc áo dài cô mặc đến lớp, thường là những chiếc áo lụa mỏng trắng, đủ màu sắc tươi đẹp, rất phù hợp với thân hình và làn da hồng của cô. Mái tóc cô được uốn gọn gàng ôm lấy gương mặt đầy đặn, lúc nào cũng trang điểm một cách hài hòa. Đôi mắt cô to, đen láy, chiếc mũi tuy hơi cao nhưng trông cân xứng với gương mặt.Cô cười rất tươi, giòn giã, để lộ hai hàm răng trắng đều như hạt bắp. Tất cả đều tạo ra một nét đẹp thân tình, cởi mở, nhưng không vì thế mà kém phần cương nghị. Giọng cô giảng bài lúc trầm ấm, lúc ngân vang.

Cô rất thương yêu học sinh. Em còn nhớ những buổi đầu đi học, chúng em đều là những đứa trẻ vừa rời khỏi tay ba mẹ, ngơ ngác, rụt rè và thậm chí có bạn còn oà lên khóc khi ba mẹ ra về. Cô như người mẹ hiền, hết dỗ bạn này quay qua dỗ bạn khác khiến lòng em và các bạn yên tâm không còn sợ hãi nữa. Thế nhưng, cô rất nghiêm khắc khi giảng bài, bạn nào không chú ý theo dõi, cô nhắc nhở ngay và luôn tuyên dương những bạn cố gắng học tập. Những buổi học đầu tiên biết bao khó nhọc, cô cầm tay từng bạn uốn nắn, chỉ cho từng bạn cách phát âm các vần.

Những giờ ra chơi cô nán lại gạch hàng trong tập vở, cho chúng em viết ngay hàng thẳng lối, hoặc chỉ vẽ thêm cho các bạn còn yếu không theo kịp. Giờ rảnh cô thường kể chuyện cho chúng em nghe. Cả lớp cười vang khi cô kể chuyện vui, lúc đó em cảm thấy bầu không khí trong cả lớp ấm áp tình mẹ con làm sao! Ngoài việc dạy dỗ chăm sóc chúng em, cô còn quan tâm tìm hiểu gia đình các bạn nghèo, tạo điều kiện giúp đỡ các bạn.

Tuy không học cô nữa nhưng trong lòng em luôn kính trọng và biết ơn cô. Em tự nhủ sẽ cố gắng học tập thật tốt để khỏi phụ lòng yêu thương, chăm sóc của cô đối với em và xứng đáng là con ngoan trò giỏi.

————-

Để có thể làm một bài tập làm văn tả cô giáo của em lớp 5 đạt được điểm cao các em cần phải nỗ lực rèn luyện bằng cách luyện tập viết thật nhiều cũng như đọc, tham khảo thêm những bài văn mẫu có sẵn. Hy vọng với những bài văn mẫu mà thầy cô trong trường THPT Ngô Thì Nhậm chia sẻ, sẽ giúp em học tập thật tốt bài kiểm tra sắp tới nhé.

Đăng bởi: THPT Ngô Thì Nhậm

Chuyên mục: Giáo Dục

Nội dung bài viết được đăng tải bởi thầy cô trường thpt Ngô Thì Nhậm (trước đây là trường trung học phổ thông Sóc Trăng). Cấm sao chép dưới mọi hình thức.

Bạn đang xem: Tả cô giáo của em lớp 5 hay nhất (50 Mẫu chọn lọc)

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to top button