Lữ khách là gì? Phố biển yên bình cho lữ khách
Lữ khách là gì?
Lữ khách là khách đi đường xa.
Nếu người lữ khách cứ đi mà chẳng biết mình đi đâu thì chỉ làm cho hành trình dài của mình thêm dài và rắc rối. Có những người lữ khách phải đi trong đêm. Có những người lữ khách phải đi ban ngày. Có những người phải đi trên biển, trên sông, trên không …. Hành trình của họ đã được giám sát, dự liệu .
Có người lữ khách là kẻ đi du lịch. Họ cứ thoải mái, muốn tới đâu thì tới, gặp chỗ nào hay thì dừng, dừng ít hay nhiều. Nhìn họ rất vô tư. Họ sống sát với từng thực tại. Họ trở nên thật gần gũi với từng hoàn cảnh. Họ như muốn nhập vai vào mỗi tình huống. Lữ khách ấy có thể là phóng viên báo chí, nhiếp ảnh gia, nghệ sĩ, nhà nghiên cứu, thám hiểm….Cái hồn của họ rất mênh mang nên cái hướng đi của họ cũng rất bao la và từng vết chân của họ cũng rất kỳ khôi. Chúng ta có thể bắt gặp một lữ khách như vậy mà chẳng hay. Hoặc có thể chúng ta là lữ khách ấy mà chẳng biết. Bước đi trong cuộc sống hôm nay, mỗi người là một lữ khách. Kẻ thì là lữ khách dạng này, người thì dạng kia. Tất cả là lữ khách trên một hành trình. Tất cả đều phải đi. Tất cả đều phải tìm tòi khám phá.
Có người lữ khách là kẻ đi du lịch. Họ cứ tự do, muốn tới đâu thì tới, gặp chỗ nào hay thì dừng, dừng ít hay nhiều. Nhìn họ rất vô tư. Họ sống sát với từng thực tại. Họ trở nên thật thân thiện với từng thực trạng. Họ như muốn nhập vai vào mỗi trường hợp. Lữ khách ấy hoàn toàn có thể là phóng viên báo chí báo chí truyền thông, thợ chụp ảnh, nghệ sĩ, nhà nghiên cứu, thám hiểm …. Cái hồn của họ rất mênh mang nên cái hướng đi của họ cũng rất bát ngát và từng vết chân của họ cũng rất kỳ khôi. Chúng ta hoàn toàn có thể phát hiện một lữ khách như vậy mà chẳng hay. Hoặc hoàn toàn có thể tất cả chúng ta là lữ khách ấy mà chẳng biết. Bước đi trong đời sống ngày hôm nay, mỗi người là một lữ khách. Kẻ thì là lữ khách dạng này, người thì dạng kia. Tất cả là lữ khách trên một hành trình dài. Tất cả đều phải đi. Tất cả đều phải tìm tòi mày mò .
Phố biển yên bình cho lữ khách
Nằm giữa hai điểm đến du lịch nổi tiếng là Phan Thiết và Nha Trang, Phan Rang (Ninh Thuận) có phần lép vế hơn một chút. Nhưng đối với những du khách đang tìm kiếm điểm đến lý tưởng cho một chuyến xả hơi cuối tuần thì Phan Rang hẳn là một trong những lựa chọn đáng cân nhắc nhất.
Một ngày đầu tuần đẹp trời, hai chúng tôi – những cô gái U40 còn độc thân và thong dong – ngồi tâm sự với nhau về cuộc sống, về những áp lực công việc và cuối cùng đi đến thống nhất: ngay lúc này chúng tôi cần một chuyến du lịch ngắn để lấy lại cân bằng. Hàng loạt lựa chọn quen thuộc được đưa ra gồm Đà Lạt, Phan Thiết, Vũng Tàu, Đà Nẵng… và rồi một cú tìm kiếm tình cờ trên Google đã dẫn chúng tôi đến một cái tên “lạ mà quen” – Ninh Thuận.
Vùng đất này chỉ cách TPHCM hơn 300km mà hỏi ra thì rất ít bạn bè chúng tôi từng ghé thăm. Cái gì càng lạ lại càng khiến chúng tôi tò mò và thích thú hơn. Ngay trong ngày hôm đó, chúng tôi đã đặt vé xe khách và khách sạn tại thành phố Phan Rang. Một chút rắc rối nhỏ xảy ra ngay trước ngày khởi hành nhưng rồi chuyến đi cũng được bắt đầu một cách thuận buồm xuôi gió.
Từ TPHCM, bạn có thể di chuyển dễ dàng tới Phan Rang bằng bất cứ phương tiện gì như xe máy, tàu hỏa, xe khách hoặc thậm chí là máy bay. Để thuận tiện giờ giấc nhất, chúng tôi lựa chọn xe khách giường nằm. Hơn 10 giờ khuya, xe xuất phát từ Quận 1 và tới trung tâm thành phố Phan Rang lúc gần 5 giờ sáng.
Chúng tôi di chuyển đến khách sạn đã đặt trước và được cô lễ tân tiếp đón chu đáo dù lúc đó mới chỉ tờ mờ sáng. Khách sạn mới, đẹp hơn sự kỳ vọng của chúng tôi; lại nằm giữa một khu đô thị mới rộng rãi, thoáng mát và yên tĩnh. Sau khoảng 2 tiếng nghỉ ngơi, trời lúc này đã sáng rõ. Bình minh lên, nắng sớm trải dài, đường phố trước mặt sạch sẽ thoáng đãng khiến chúng tôi vô cùng hài lòng và háo hức khám phá địa danh xinh đẹp này.
Trên chiếc xe máy thuê ngay tại khách sạn, chúng tôi lựa chọn xuất phát trên cung đường nổi tiếng nhất là đường 702 đi qua hàng loạt điểm thăm quan quan trọng: vườn nho, đồng muối, bờ kè Vĩnh Hội, Hang Rái, vịnh Vĩnh Hy… Cung này có độ dài khoảng 40km. Cảnh quan trên đường vô cùng đẹp, thay đổi liên tục, ngắm mãi không chán.
Chúng tôi đã đi qua cầu Ninh Chữ, nhìn ra mặt biển nơi có hàng trăm chiếc tàu cá đang neo đậu để thấm thía câu thơ: “Đẹp vô cùng Tổ quốc ta ơi”. Chúng tôi đi ngang qua cánh đồng muối vào một ngày nắng đẹp để thấy hai bầu trời xanh ngắt, một ở trên trời và một ở dưới đất. Chúng tôi đi đến Hang Rái, nơi có bãi đá san hô cổ đâm thẳng ra biển, sắc cạnh lởm chởm như “bề mặt sao Hỏa”. Và cuối cùng, chúng tôi ngồi trên tàu đáy kính để thăm quan vịnh nhỏ xinh đẹp Vĩnh Hy, ngắm nhìn rạn san hô dưới đáy biển.
Trải qua một ngày vui chơi đã đời với vô số bức ảnh “sống ảo” đẹp bá cháy, trên đường quay lại thành phố Phan Rang, chúng tôi ghé qua Trùng Sơn cổ tự – ngôi chùa bề thế với lối kiến trúc lạ. Cuối ngày, chúng tôi dừng chân lại một quán hải sản khá nổi tiếng trong thành phố, hòa cùng với không khí vui vẻ rộn ràng của người dân địa phương. Nếu bạn cần mua sắm lặt vặt thì không xa đó là chợ đêm Phan Rang, nơi bày bán vô số mặt hàng nhu yếu phẩm cho đến đồ lưu niệm với mức giá cực kỳ phải chăng, niêm yết rõ ràng, không hề nói thách.
Ngày hôm sau, do thời gian còn lại hạn chế, chúng tôi chọn hai cung đường ngắn hơn là cung đi hải đăng Mũi Dinh và cung tới Tháp Chàm Pô Klong Garai. Với cung hướng về Mũi Dinh, bạn sẽ đi qua cánh đồng điện gió và khu du lịch mô phỏng hình ảnh Mông Cổ. Tuy nhiên, đường đi qua Mũi Dinh sẽ có một số điểm dừng chân cho khách ngắm cảnh và chụp ảnh. Khung cảnh từ những điểm dừng này bao trọn biển và mỏm đá, mang lại những hình ảnh ngoạn mục nhất về nơi đất liền và đại dương gặp nhau. Nếu là người yêu thích cảnh biển, bạn không thể bỏ qua cung đường này.
Cuối cùng, chúng tôi đến với Pô Klong Garai – hình ảnh biểu tượng của đất Phan Rang, cụm tháp Chàm hùng vĩ và đẹp nhất còn sót lại ở Việt Nam. Dù đã tới một vài di tích Tháp Chàm, tôi vẫn bị ấn tượng bởi lối kiến trúc đạt tới độ hoàn mỹ của Pô Klong Garai. Trải qua hàng trăm năm tồn tại cùng nắng mưa xứ biển, tháp vẫn mang màu đỏ tươi của gạch nung, nét trầm mặc cổ kính và những chi tiết điêu khắc tỉ mỉ tinh tế. Đến Phan Rang mà bỏ qua di tích này thì thật là một thiếu sót lớn.
Mặc dù chỉ có 1 ngày rưỡi ở Phan Rang và có chút tiếc nuối khi chưa tới được toàn bộ những điểm thăm quan thú vị ở nơi này, chúng tôi vẫn cảm thấy hài lòng vì chuyến đi. Phan Rang giống một cô gái dịu hiền, tĩnh tại, không bon chen, không xô bồ. Các điểm thăm quan nằm không quá xa thành phố, dễ dàng đi lại bằng xe máy, các cung đường cũng tương đối thông thoáng và êm ái là một điểm cộng lớn cho du lịch Phan Rang. Ở nơi này, bạn có thể trải nghiệm mọi địa hình từ núi, biển, hang, đồng cho đến đô thị hiện đại với đầy đủ tiện nghi. Thêm nữa, người dân Phan Rang vô cùng hiền hòa, mến khách, dịch vụ tốt và không hề có chặt chém.
Những đàn cừu trắng muốt thân thiện được người dân nuôi để phục vụ du khách. Chỉ trong 2 ngày 1 đêm đến với Phan Rang, bạn có thể tạm xa rời những ồn ào phố thị và áp lực cuộc sống để hòa mình vào thiên nhiên biển trời, để sống chậm lại và ngắm nhìn thế giới kỹ càng hơn.
Cuốn sách Lữ khách ven đường – nhắc nhở hãy giữ lấy những lần gặp gỡ trong đời
Mỗi câu chuyện trong cuốn sách L ữ khách ven đường được kể lại với lối viết văn mới lạ và thu hút, một nửa như đang trò chuyện cùng các em đồng bào Raglai, nửa còn lại là những tâm tư muốn dành cho bạn đọc.
Công ty CP Sbooks phối hợp công ty CP Trùm Media vừa giới thiệu tác phẩm mới đầu tay Lữ khách ven đường của tác giả Tâm An. Tuy sinh ra nơi phố thị nhưng Tâm An lại chọn núi rừng làm nơi để trưởng thành và… viết văn.
Do đó, trong Lữ khách ven đường nhắc đến những đứa trẻ đồng bào Raglai với vai trò là những người bạn đồng hành cùng tác giả, chúng hồn nhiên và vô tư, như tô thêm cho quyển sách một màu sắc tươi sáng hơn.
Mỗi câu chuyện được kể lại với lối viết văn mới lạ và thu hút, một nửa như đang trò chuyện cùng các em đồng bào Raglai, nửa còn lại là tâm tư dành cho bạn đọc về những lần gặp gỡ, những con người và những ý nghĩa từ đó.
Nhặt được hạt giống của cái thiện và lòng nhân ái
Lữ khách đến rồi đi, họ mang trong mình ý nghĩa đối với cuộc đời chúng ta, đó có thể là những khoảnh khắc đẹp, có thể là những bài học quý báu, nhưng cũng có thể là những kỉ niệm không vui.
Dù sao đi nữa thì những lần gặp gỡ đó đã cho chúng ta trưởng thành. Sự tồn tại của bạn trong cuộc đời của ai đó và ngược lại, đó là điều vô cùng ý nghĩa. Bạn trân trọng là hạnh phúc trọn vẹn, bạn bỏ lỡ là biệt ly không ngày gặp lại. Những câu chuyện bé nhỏ và mộc mạc trong Lữ khách ven đường như lời nhắc nhở ta hãy giữ lấy những lần gặp gỡ đó, đừng để chúng ta lướt qua nhau như một lữ khách mà không để lại một ý nghĩa gì.
Lữ khách ven đường đưa bạn đọc đến với cảm giác như được ngồi cùng các em đồng bào Raglai nghe kể chuyện, những câu chuyện tuy giản dị và nhỏ nhặt nhưng sẽ cho bạn một năng lượng mới trong cuộc sống, một tâm hồn an nhiên, và hơn nữa là một cái nhìn tích cực, bao dung đối với những người sẽ và đã lướt qua đời chúng ta. Để chúng ta có thể chào đón và trân trọng họ hơn.
Mỗi hành trình trong đời đều nên được ghi lại bằng cách này hay cách khác. Viết là một cách tuyệt vời để bạn trẻ lưu lại dấu ấn, ghi lại hành trình trưởng thành và bộc lộ tiếng lòng của mình”, tác giả Tâm An chia sẻ
Tâm An nhấn mạnh mỗi người đều có thể trở thành người viết: “Chúng ta có thể chọn cách trải lòng mình qua con chữ một cách bình dị, chân thực. Văn chương là nơi truyền đạt tiếng lòng của tác giả. Văn nhân là người dùng con chữ để biểu đạt tâm hồn mình. Người ta lớn lên qua thời gian, nhưng sẽ trưởng thành qua những va vấp cuộc đời. Mỗi hành trình trong đời đều nên được ghi lại bằng cách này hay cách khác. Viết là một cách tuyệt vời để bạn trẻ lưu lại dấu ấn, ghi lại hành trình trưởng thành và bộc lộ tiếng lòng của mình”.
Còn người sáng lập cộng đồng viết tiểu thuyết Ổ Sách, bạn Thùy Dương thì nhận xét về tác phẩm Lữ khách ven đường: “Tôi rất vui mừng khi thấy lớp tác giả trẻ ngày càng có tiếng nói trên văn đàn. Người viết trẻ có định hướng rất rõ ràng và tích cực trong việc theo đuổi đam mê viết lách. Là người sáng lập một cộng đồng viết văn mạng tôi hiểu rất rõ những khó khăn của người viết trên con đường chinh phục con chữ. Tâm An đã dùng văn chương để truyền tải những điều nhỏ nhặt mà tốt đẹp trên cuộc đời này. Văn của Tâm An đem đến cho người đọc những trải nghiệm nhẹ nhàng. Người ta có thể nhặt được hạt giống của cái thiện và lòng nhân ái trong bất cứ trang viết nào của Lữ khách ven đường”.
********************
Đăng bởi: Trường THPT Ngô Thì Nhậm
Chuyên mục: Tổng hợp